Lời Tình Viết Vội
Tác giả: Hoài Vi
Tháng Tư,
Sao mưa u hoài và cứ đổ xuống, từng cơn ướt lạnh. Mỗi ngày qua đi trong nhạt nhoà. Nhạt nhoà niềm thương nhớ và nỗi buồn cứ muốn ngậm nhấm, rồi lại có đôi khi ước có thể quên mau, chuyện một Quê Hương, một tình yêu, tình Người.. mà tôi quá thiết tha.
Đường freeway hôm nay, dài hun hút, như cơn mưa cả ngày vẫn chưa dứt. Xe chạy qua phố buồn, có nhiều những cao ốc nguy nga, tráng lệ, cửa hàng sang trọng, đường xá đẹp vui.. nhưng, sao tôi chỉ thấy có những giàn bí bầu giăng ngang, trái xanh bông vàng nở tươi, thòng xuống giàn tre. Mái tranh nghèo, đong đưa nhịp võng, tiếng ai ù ơ ru con ngủ giấc ngoan hiền. Bóng dáng con trâu gặm cỏ đầu làng, đàn trẻ thơ trên đê vui chơi thả diều, chiếc gáo dừa bên lu và ngụm nước mưa mát ngọt, từng giọt nhỏ vào hồn tôi..
Ồ, thì ra là những giọt mưa đang tạt vào cửa kiếng xe, mở nửa, chảy xuống môi khô.. tôi vẫn còn đang ở nơi Xứ người, xa xôi..
Quê Hương ơi!
"Chiều chiều ra đứng ngõ sau
Trông về Quê Mẹ, ruột đau chín chiều" (ca dao)
Tháng Tư,
Mưa tầm tả như hôm nào hai đứa chia tay. Anh đang ở đâu trong đất trời rộng? Lời hứa sẽ đưa một người về lại Quê xưa, bây giờ Anh còn nhớ chăng? Đã qua bao tháng Tư sinh nhật rồi, tôi vẫn ngồi đây, đợi chờ, nhớ thương, hụt hẩn. Tình chẳng một phút giây nào nguôi quên, dù chưa một lần được tay cầm, môi hôn. Yêu nhau khi cùng ngồi đọc chung những trang Sử Việt thăng trầm buồn vui, ngạo nghễ. Lời thì thầm tình yêu, mỗi đêm, để hai hồn buồn quyện lấy nhau, thật chặt, hoà với tiếng mưa rơi tích tách xuống thềm nhà, vẫn là..
"Quê hương ơi! Bóng đa ôm đàn em bé
Nắng trưa im lìm trong lá
Những con trâu lành trên đồi
Nằm mộng gì? Chờ nghe tôi thổi khúc sáo chơi vơi..
Quê hương ơi! Tóc sương mẹ già yêu dấu
Tiếng ru nỗi niềm thơ ấu
Cánh tay êm tựa mái đầu
Ôi bóng hình, từ bao lâu còn ghi mãi sắc mầu!"
(Tình Hoài Hương, Phạm Duy)
Tiếng hát đó, bây giờ về đâu? Tôi vẫn sống trên nát tan mình, tháng ngày, còn xa khuất Quê Hương và mất Anh. Chỉ một lần nói thôi, "Anh yêu Em", cũng đủ ru tôi một đời, say nồng hạnh phúc, buồn.
Thôi, không còn có Anh nữa, để đưa tôi về.. đường về Quê Hương, chỉ mình tôi bước. Đời chia muôn nhánh rồi, và ta đã lạc mất nhau. Nhưng tôi tin rằng, tình Quê Hương không bao giờ chia cách trong đôi trái tim ta, khi nhớ thương nhau, đứt ruột, ta vẫn có thể tìm về nơi đó, khóc cười ngu ngơ.
Hôm nay,
"Anh ơi! Cho dù Anh trở về Quê Hương,
hoặc còn tha phương xin Anh còn giữ vẹn câu thề,
dù gió mưa về vẫn một lòng yêu mến Quê..
Ngày mai ta xa nhau rồi,
nhưng tin trong đời Anh sẽ còn gặp tôi,
Quê cũ mừng vui.."
(Xin Anh Giữ Trọn Tình Quê, Duy Khánh)
Tôi sẽ về và đợi Anh, nơi dòng sông Quê Nội, bên những nhánh Lục Bình tim tím trôi bềnh bồng trên sông nước.. như đời mình, như cuộc tình.
"Chờ ai, cho đôi môi khô, cho tình héo úa
Chờ ai, bàn tay nào run, bàn chân mòn mỏi
...........................
Chờ đến bao giờ, đến bao giờ, được trông thấy nhau
..............................
Bao năm rồi đôi mắt già nua,
trắng phau mái đầu, còn thương nhớ nhau."
(Mãi Chờ Ai, Huỳnh Nhật Tân)
Tháng Tư,
Mưa buồn nhỏ giọt long lanh. Như đôi mắt Em, một lần nhìn tôi, nơi cửa chợ đông người, để từ đó, đời tôi có thêm những mưa giông đổ vào lòng, rét lạnh, xót xa. Tôi muốn ôm Em, thật chặt, muốn ru Em ngủ, hết một kiếp người, trên bình yên hạnh phúc, mà cả Em và Tôi đều thèm khát, ước ao. Em bé Việt Nam ơi! Tôi và Em cùng chung thân phận. Mồ côi Tình Người và thiếu mất một mái ấm gia đình để về. Mỗi ngày, Em lê lết qua từng con đường, phố chợ, tìm xin một miếng cơm lót dạ, một nơi nương náu qua đêm, khi cơn mưa đổ vội. Còn tôi, nơi Xứ Người, bao năm, tôi "lang thang giữa đời quạnh hiu quá, đâu cũng sống nhưng không đâu là nhà.." (Anh Bằng) Nhớ thương và thèm lắm Em ơi, (cũng như Em đó) một nơi gọi là "nhà", để về.
Tối rồi, tôi đứng dưới mưa, nghĩ về Em..
"Trong đêm một bàn chân bước
Bé xíu lang thang trên đường
Ánh mắt buồn mệt nhoài của Em
Em rất buồn vì Em không biết đi, đi về đâu?
Cuộc sống mưu sinh chỉ làm Em qua cơn đói từng ngày
Vì Em không Cha, vì Em đã mất Mẹ
Thương đau vẫn là đau thương.
Em mơ một vì sao sáng
Dẫn lối Em trên đường đời
Dẫu biết rằng chỉ là giấc mơ
Đã lâu rồi Em đã không... không có Tình Thương.
Nhìn thấy ai ai cũng đều vui bên Mẹ Cha
Giọt lệ Em tuôn rơi hoà tan với nỗi buồn
Bước đi trong chiều mưa
Hãy lau khô cuộc đời Em
Bằng Tình Thương lòng nhân ái của con người
Và hãy lau khô giọt nước mắt trong lòng Em
Bằng tất cả trái tim con người Việt Nam. "
(Đứa Bé, Minh Khang)
Tôi nhớ Em lắm.
Vâng, tôi sẽ về, tìm Em và lau khô những dòng nước mắt của Em. Lau khô cả vết thương rỉ máu của tôi nữa. Tôi và Em sẽ nương náu nhau, mà sống, mà thương yêu, cuộc đời này, Quê Hương của mình, bằng tất cả trái tim con người Việt Nam.
Em chờ tôi nhé, mai này tôi về.
Và cơn mưa đêm nay, cũng sẽ ráo tạnh.
Vì tôi hằng cầu xin, đã lâu lắm rồi..
"Đời cũng cần những ngày mưa, nhưng..
Thượng Đế ơi, đời con mưa quá nữa,
Dột nát lắm rồi, Người ban nắng cho thôi" (Nguyễn Chí Thiện)
Tháng Tư,
Chẳng lẽ, tháng Tư chỉ có những ngày mưa u hoài, rơi mãi chẳng ngừng thôi sao?
Không,
sẽ có tháng Tư, nắng thật vàng tươi, ấm áp, rực rở cả một Tình Người Yêu Thương.
Đó là Tháng Tư ta về lại Quê Cha Đất Tổ.
"Có ai về tới đàng trong
Nhắn người xa Xứ liệu trông đường về
Mãi danh lợi, bỏ Quê Quán Tổ
Đất nước Người, dù Có như Không" (ca dao)
Ngày mưa tháng Tư, trên đường công tác hôm nay.
Hoài Vi