Chương 2
Tác giả: Duyên Anh
Bọn thằng Bill đã có mặt trước cửa nhà Hưng mập, dưới giàn hoa giấy. Ngõ D dạo này sách sẽ lắm. Mỗi nhà tự ý tráng xi măng nên con ngõ đẹp vô cùng. Bây giờ, những người Phi Luật Tân luộm thuộm, những người Mỹ vô trật tự đã bị chủ nhà Việt Nam chê bỏ. Chỉ còn những người Mỹ tốt, lịch sử mới được thuê nhà tại ngõ D, cư xá Chu Mạnh Trinh. Bill ngồi trên chiếc ghế tập tạ của anh Hưng mập. Jack luôn miệng hỏi "Hưng mập sao chưa về" và Chương còm phải trả lời "Ðợi tí mày, mày nóng tính như cao bồi Tếch-xa ấy". Trừ Bill ngự ở ghế, sáu đứa trẻ ngồi phệt xuống ngõ. Bồn lừa có vẻ khoái mái tóc Jimmy vì tóc thằng nhô Mỹ rậm bù mà vẫn đẹp. Nó loăn quăn, ôm sát lấy nhau chứ không đâm tua tủa như chổi chà. Dzũng Ðakao nằm gối đầu lên đầu John. Thằng nhô mắt xanh, môi đỏ này vuốt ve tóc Dzũng Ðakao. Jack tựa khuỷu tay vào vai Chương còm:
- Hay kéo tay trước đi!
Dzũng Ðakao nhỏm đầu dậy:
- Kéo tay trước, chờ Hưng mập về đấm bụng sau.
Jack xăn cánh tay áo ca rô sặc sỡ của nó:
- Ô kê, kéo tay.
Chương còm đứng lên:
- Rồi, kéo tay. Phe tao cử Dzũng Ðakao.
Jack cũng đứng lên:
- Tao kéo với Dzũng.
Bill tự ý rời ghế, Dzũng Ðakao cởi phăng áo ra. Nó dang chân, gồng tay phải. Rồi buông thõng và bảo Chương còm:
- Cho tụi Mỹ thấy con chuột của tao đi mày.
Chương còm hất đầu:
- Ê, Bill, Jack, John, Jimmy, hãy nhìn cho rõ con chuột của Dzũng Ðakao.
Những con mắt xanh mở căng như muốn dán lấy bắp tay Dzũng Ðakao. Chương còm bẹo bắp tay Dzũng Ðakao một cái thật mạnh. Một cục thịt nổi lên, cử động rồi xẹp liền.
- Ðó, con chuột đó.
Jack ngạc nhiên:
- Con chuột ở tay à?
Chương còm cười toe:
- Mỗi cánh tay đều có một con chuột. Tay mày cũng có con chuột. Muốn con chuột của mày nổi lên không?
Jack gật đầu. Chương còm bẹo bắp tay Jack một cái. Con nhà Jack nhăn nhó. Nhưng nó phục lăn vì cục thịt nổi lên giống hệt cái con chuột... rằm tháng tám! Tức là giống con lợn nặn bằng bột. Jack khoái chí:
- Hay ghê!
Bọn thằng Bill, John, Jimmy đã cởi phăng áo ra, chờ Chương còm bắt con chuột của chúng cựa quậy. Nhưng Bill la trời như bọng. Còn John, Jimmy nhắm chặt mắt nên chúng không thể nhìn thấy con chuột của chúng. Chương còm ngó Jack, cười hề hề:
- Mày thỏ đế quá. Coi tao đây nè...
Chương còm giơ cánh tay trái ngang tầm vai. Nó tự bẹo bắp thịt. Và con chuột nổi lên. Chương còm ngạo nghễ:
- Coi đi, coi đi, chuột của tao hách lắm.
Bill, John, Jimmy nheo mắt phục Chương còm. Jack ưỡn ngực:
- Tao làm được.
Nó bắt chước Chương còm, giơ cách tay trái. Khốn nỗi cánh tay trái nó vừa bị Chương còm bẹo, Jack không hề biết rằng con chuột chỉ nổi lên có một lần trong khoảng thời gian ngắn. Nó bẹo thật mạnh. Con chuột chả chịu nổi. Jack ngơ ngác:
- Sao tao làm con chuột không lên?
Bồn lừa nói:
- Tại mày dở ẹc. Chúng tao mới đủ sức bắt con chuột nổi lên.
Bồn lừa hất đầu:
- Ðể tao bắt con chuột cái của mày cựa quậy.
Nó kéo cánh tay phải của Jack. Và bẹo. Con chuột nổi lên. Jack khờ khạo đâu hiểu lần này Bồn lừa bẹo bắp thịt tay phải nó. Bồn lừa xoa tay:
- Ðó, nó cựa quậy rồi. Tao đố bọn chúng mày làm được.
Jack bắt Bill, John, Jimmy bẹo cả hai tay nó. Song con chuột không lên. Một giờ nữa nó mới lên. Jack chẳng chịu tỏ ý phục bọn Chương còm ra mặt. Nó là thằng Mỹ nhỏ bướng và luôn luôn tưởng Tom Sawyer nhất thế giới, Jack giục:
- Kéo tay!
Dzũng Ðakao đã tựa khuỷu tay lên mặt ghế. Mỗi đứa ngồi một bên. Chiếc ghế dài tập tạ của anh Hưng mập ở giữa. Bồn lừa, Chương còm đứng bên phía Dzũng Ðakao. Bill, John, Jimmy đứng bên phía Jack. Cuộc tranh tài kéo tay bắt đầu. Kéo tay là nghề của dân Mỹ. Chương còm đã được bố dắt đi coi phim "Ngư Ông Và Biển Cả". Nó thấy có một màn kéo tay thi ở quán rượu lâu cả đêm mà không người nào thua. Hai ly bia bự sát cạnh tay trái hai người. Uống hết ly này, tới ly khác. Hai cánh tay vẫn cân bằng. Thỉnh thoảng, một cánh tay bị gục xuống thì lại được kéo lên ngay. Hai cánh tay cùng mập ú, đầy lông la.
So với cánh tay của Jack thì cánh tay của Dzũng Ðakao, con gấu rừng Ban Mê Thuột, nhỏ hơn. Jack tin tưởng mình sẽ thắng cuộc trong giây lát. Ðôi mắt xanh màu nước biển của nó ánh lên niềm tin tưởng đó. Jack chưa hiểu những thành tích oanh liệt của Dzũng Ðakao. Hạ Quyên Tân Ðịnh. Hạ Y Pàm về hai môn chạy và bắn súng. Chiến thắng giặc khỉ. Jack vẫn nghĩ Tom Sawyer của nó vô địch thế giới. Linh hồn Jack là linh hồn Tom Sawyer. Linh hồn ấy đang nhập vào cánh tay Jack. Chương còm nói:
- Hai đứa cùng ngồi duỗi dài chân, tay trái chống cạnh sườn đấy nhé!
Ðương nhiên, Chương còm làm trọng tài. Hai cánh tay của hai ông nhô đã chập vào nhau thành hình chữ X những cả hai đều chưa dùng sức. Bây giờ mới khởi sự kéo. Chương còm bắn súng mồm:
- Pàng. Kéo đi!
Dzũng Ðakao nháy Bồn lừa:
- Vết hết sô cô la của tụi nó, chốc nữa ăn cho khoái miệng!
Bồn lừa móc túi liệng cái súng cao su ra:
- Tao cá thằng Dzũng Ðakao thắng.
John vất xuống bốn thanh sô cô la:
- Tao cá thằng Jack thắng.
Chương còm ném một gói ô mai Tân Ðịnh:
- Dzũng Ðakao thắng.
Jimmy ném liền năm gói kẹo cao su:
- Jack thắng.
Hai con gà nòi nhìn nhau mỉm cười. Jack mím môi dùng hết sức lực kéo. Dzũng Ðakao giả vờ thẳng tay rồi ngả về phía Jack. Bill quăng cả hộp kẹo bi trên đống đồ "cá".
- Jack thắng.
Chương còm ném thêm gói kẹo chuối Mỹ Tho:
- Tao bắt.
Dzũng Ðakao từ từ kéo tay trở về vị trí cũ. Bồn lừa hỏi Dzũng Ðakao bằng tiếng lóng:
- Hiệu lạ lắng thớ lông kha? (Liệu thắng không?)
Dzũng Ðakao đáp:
- Hà lì lái cớ lắc chí. (Là cái chắc)
Thứ tiếng này làm Bill, John, Jimmy thộn mặt ra. Bồn lừa còn mỗi con quay, đánh nốt:
- Dzũng Ðakao thắng.
John móc hết sô cô la:
- Jack thắng.
Cuộc kéo tay thật hào hứng. Bọn nhóc con ngõ D kéo tới xem, cổ võ ầm ỹ.
- Cố thắng thằng Mỹ con đi!
- Tao muốn Dzũng Ðakao kéo gẫy xương tay thằng Mỹ!
- Ðè cho nó hết cựa quậy!
Dzũng Ðakao bỗng trở thành một niềm tin tưởng của những ông oắt đứng làm khán giả. Nhưng Jack không dễ "nhá" như Dzũng Ðakao và bọn nhãi tưởng. Nó có sức mạnh dẻo dai của Y Pàm. Mỗi bận cánh tay Dzũng Ðakao ngả về phía Jack, Chương còm, Bồn lừa hồi hộp kinh khủng. Bọn nhô ngõ D mở căng mắt. Trái tim chúng muốn đứng lại. Khi Dzũng Ðakao gắng sức kéo tay mình trở về vị trí cũ, bọn nhô thở phào khoan khoái. Bill, John, Jimmy cầm chắc Dzũng Ðakao thua. Vì từ lúc nhập cuộc, Dzũng Ðakao chưa hề kéo nổi tay Jack nghiêng về phía mình lần nào. Hai ông nhô bắt đầu toát mồ hôi trán. Ðã ngót nửa tiếng rồi. Hai thằng găng nhau quá, dám đua đến tối lắm.
Dzũng Ðakao nghĩ rằng nên dùng mẹo vặt thì mới hy vọng thắng Jack. Nó nhớ tới thằng Hải ở trại định cư Hưng Ðạo năm ngoái. Con nhà Hải định bắn trúng chân Y Pàm cho Y Pàm ngã quỵ và Dzũng Ðakao chạy vượt Y Pàm. Song Hải bắn tồi, viên đạn trúng mông Dzũng. Con nhà Dzũng Ðakao đau điếng, chạy vọt lên. Thắng cuộc. Nó nhìn Jack, kháy:
- Mệt chưa mày?
Jack nói:
- Tao sắp thắng.
Dzũng Ðakao bĩu môi:
- Sức mấy!
Nó giả vờ ngước lên trời:
- Mây xanh ghê.
Jack không đoán được ý định của Dzũng Ðakao. Bọn nhãi đứng ngoài cũng vậy.
- Ê, Jack!
- Gì?
- Con chuột của mày đau lắm đấu nhỉ?
- Hả?
- Vì mày gồng tay mạnh thế, con chuột sẽ bị bẹp tí.
- Con chuột của mày có bẹp không?
- Không. Tao dùng "phép" biến nó chạy xuống chân rồi.
Bọn nhãi lại cổ võ:
- Hạ nó đi, Dzũng Ðakao!
Dzũng Ðakao mỉm cười:
- Ừa, tao sẽ hạ nó. Hạ nó dễ ợt, ta khoái làm cho nó mệt lữ cò bợ.
Jack lè lưỡi. Bill học được tiếng mới của Chương còm dạy buổi sáng, áp dụng liền:
- Ðía!
Bỗng Dzũng Ðakao hốt hoảng ngước lên trời:
- Ơ, trên trời có cái "thụa bi"!
Jack khờ khạo nhìn lên, Dzũng Ðakao dùng hết sức, mím môi ghì cánh tay của Jack. Con nhà Mỹ nhô đang ngơ ngác vì không nhận ra cái "thụa bi", quên béng mất cánh tay mình. Thế là bị Dzũng Ðakao ghì rạp tay xuống mặt ghế. Dzũng Ðakao hỏi:
- Thấy "thụa bi" chưa? "Thụa bi" là mày... bị thua tao đó.
Jack hiểu mình bị mắc mưu Dzũng Ðakao, ức hộc xì dầu. Bọn nhô reo hò đắc chí. Chương còm tuyên bố Dzũng Ðakao thắng cuộc. Nó phát sô cô la và kẹo ca su cho bọn nhãi. Bill bắt tay Dzũng Ðakao:
- "Anh" khỏe hơn Jack.
Jack càu nhàu:
- "Nó" lừa "tôi"!
Chương còm cười khì:
- Ăn nhau ở cái mưu mẹo, mày hiểu chưa? Ngày xưa Ngô Quyền nước tao dùng mưu cắm cọc dưới sông Bạch Ðằng, nhử thuyền giặc Trung Hoa vào. Tụi nó ngu vào hoài. Chừng rút nước ra, nước thủy triều xuống, thuyền chúng nó bị cọc đâm thủng, chết đuối hết. Mày phải đọc lịch sử nước tao nghe, Jack!
Jack ấm ức. Nó không muốn nói ra. Dzũng Ðakao hiểu điều đó. Vừa khi ấy, Hưng mập về. Thùng nước lèo ngõ D híp mắt hỏi:
- Làm gì mà vui dữ vậy?
Chương còm khoe:
- Chúng tao thi kéo tay, chờ mày.
- Chờ tao à?
- Ừ, chờ mày về biểu diễn đấm bụng.
Hưng mập lắc đầu:
- Tao vừa ăn cỗ, bụng đầy cơm thịt. Lại mới ăn thêm tô hủ tíu bò viên, để mai đi.
Jack vung tay:
- Không, tao muốn thử ngay. Chương còm bảo bụng mày bọc sắt.
Hưng mập vén áo lên. Cái rốn nó sâu như cái giếng nước nhà Chương còm.
- Bọc sắt hay không, mày đấm thử sẽ biết.
Jack nắm trái đấm:
- Tao muốn đấm ngay.
Hưng mập liếm mép:
- Ðấm ngay tao bể bao tử mày sẽ bị còng tay à! Ðể đêm nay tao "luyện phép" đã.
Chương còm nói:
- Hôm nay mày thua kéo tay rồi, mai hãy đấm bụng. Sáng mai chúng mình gặp nhau ở đây, chúng ta sẽ thi nhiều trò nữa.
Bill "ô kê" rối rít, John và Jimmy về hùa Bill, Jack phải bằng lòng. Bồn lừa dặn:
- Nhớ sáng sớm mai nhé, chúng mày đem theo nhiều kẹo mà đánh cá.
Dzũng Ðakao nhặt cái súng cao su, khoắc vào cổ Jack:
- Tao cho mày đấy.
Bọn trẻ chia tay nhau, Chương còm trông theo bốn thằng bạn Mỹ ủ rũ, thọc tay vào túi quần jean lầm lũi bước. Tự nhiên, Chương còm buồn buồn.
Bọn thằng Bill đã có mặt trước cửa nhà Hưng mập, dưới giàn hoa giấy. Ngõ D dạo này sách sẽ lắm. Mỗi nhà tự ý tráng xi măng nên con ngõ đẹp vô cùng. Bây giờ, những người Phi Luật Tân luộm thuộm, những người Mỹ vô trật tự đã bị chủ nhà Việt Nam chê bỏ. Chỉ còn những người Mỹ tốt, lịch sử mới được thuê nhà tại ngõ D, cư xá Chu Mạnh Trinh. Bill ngồi trên chiếc ghế tập tạ của anh Hưng mập. Jack luôn miệng hỏi "Hưng mập sao chưa về" và Chương còm phải trả lời "Ðợi tí mày, mày nóng tính như cao bồi Tếch-xa ấy". Trừ Bill ngự ở ghế, sáu đứa trẻ ngồi phệt xuống ngõ. Bồn lừa có vẻ khoái mái tóc Jimmy vì tóc thằng nhô Mỹ rậm bù mà vẫn đẹp. Nó loăn quăn, ôm sát lấy nhau chứ không đâm tua tủa như chổi chà. Dzũng Ðakao nằm gối đầu lên đầu John. Thằng nhô mắt xanh, môi đỏ này vuốt ve tóc Dzũng Ðakao. Jack tựa khuỷu tay vào vai Chương còm:
- Hay kéo tay trước đi!
Dzũng Ðakao nhỏm đầu dậy:
- Kéo tay trước, chờ Hưng mập về đấm bụng sau.
Jack xăn cánh tay áo ca rô sặc sỡ của nó:
- Ô kê, kéo tay.
Chương còm đứng lên:
- Rồi, kéo tay. Phe tao cử Dzũng Ðakao.
Jack cũng đứng lên:
- Tao kéo với Dzũng.
Bill tự ý rời ghế, Dzũng Ðakao cởi phăng áo ra. Nó dang chân, gồng tay phải. Rồi buông thõng và bảo Chương còm:
- Cho tụi Mỹ thấy con chuột của tao đi mày.
Chương còm hất đầu:
- Ê, Bill, Jack, John, Jimmy, hãy nhìn cho rõ con chuột của Dzũng Ðakao.
Những con mắt xanh mở căng như muốn dán lấy bắp tay Dzũng Ðakao. Chương còm bẹo bắp tay Dzũng Ðakao một cái thật mạnh. Một cục thịt nổi lên, cử động rồi xẹp liền.
- Ðó, con chuột đó.
Jack ngạc nhiên:
- Con chuột ở tay à?
Chương còm cười toe:
- Mỗi cánh tay đều có một con chuột. Tay mày cũng có con chuột. Muốn con chuột của mày nổi lên không?
Jack gật đầu. Chương còm bẹo bắp tay Jack một cái. Con nhà Jack nhăn nhó. Nhưng nó phục lăn vì cục thịt nổi lên giống hệt cái con chuột... rằm tháng tám! Tức là giống con lợn nặn bằng bột. Jack khoái chí:
- Hay ghê!
Bọn thằng Bill, John, Jimmy đã cởi phăng áo ra, chờ Chương còm bắt con chuột của chúng cựa quậy. Nhưng Bill la trời như bọng. Còn John, Jimmy nhắm chặt mắt nên chúng không thể nhìn thấy con chuột của chúng. Chương còm ngó Jack, cười hề hề:
- Mày thỏ đế quá. Coi tao đây nè...
Chương còm giơ cánh tay trái ngang tầm vai. Nó tự bẹo bắp thịt. Và con chuột nổi lên. Chương còm ngạo nghễ:
- Coi đi, coi đi, chuột của tao hách lắm.
Bill, John, Jimmy nheo mắt phục Chương còm. Jack ưỡn ngực:
- Tao làm được.
Nó bắt chước Chương còm, giơ cách tay trái. Khốn nỗi cánh tay trái nó vừa bị Chương còm bẹo, Jack không hề biết rằng con chuột chỉ nổi lên có một lần trong khoảng thời gian ngắn. Nó bẹo thật mạnh. Con chuột chả chịu nổi. Jack ngơ ngác:
- Sao tao làm con chuột không lên?
Bồn lừa nói:
- Tại mày dở ẹc. Chúng tao mới đủ sức bắt con chuột nổi lên.
Bồn lừa hất đầu:
- Ðể tao bắt con chuột cái của mày cựa quậy.
Nó kéo cánh tay phải của Jack. Và bẹo. Con chuột nổi lên. Jack khờ khạo đâu hiểu lần này Bồn lừa bẹo bắp thịt tay phải nó. Bồn lừa xoa tay:
- Ðó, nó cựa quậy rồi. Tao đố bọn chúng mày làm được.
Jack bắt Bill, John, Jimmy bẹo cả hai tay nó. Song con chuột không lên. Một giờ nữa nó mới lên. Jack chẳng chịu tỏ ý phục bọn Chương còm ra mặt. Nó là thằng Mỹ nhỏ bướng và luôn luôn tưởng Tom Sawyer nhất thế giới, Jack giục:
- Kéo tay!
Dzũng Ðakao đã tựa khuỷu tay lên mặt ghế. Mỗi đứa ngồi một bên. Chiếc ghế dài tập tạ của anh Hưng mập ở giữa. Bồn lừa, Chương còm đứng bên phía Dzũng Ðakao. Bill, John, Jimmy đứng bên phía Jack. Cuộc tranh tài kéo tay bắt đầu. Kéo tay là nghề của dân Mỹ. Chương còm đã được bố dắt đi coi phim "Ngư Ông Và Biển Cả". Nó thấy có một màn kéo tay thi ở quán rượu lâu cả đêm mà không người nào thua. Hai ly bia bự sát cạnh tay trái hai người. Uống hết ly này, tới ly khác. Hai cánh tay vẫn cân bằng. Thỉnh thoảng, một cánh tay bị gục xuống thì lại được kéo lên ngay. Hai cánh tay cùng mập ú, đầy lông la.
So với cánh tay của Jack thì cánh tay của Dzũng Ðakao, con gấu rừng Ban Mê Thuột, nhỏ hơn. Jack tin tưởng mình sẽ thắng cuộc trong giây lát. Ðôi mắt xanh màu nước biển của nó ánh lên niềm tin tưởng đó. Jack chưa hiểu những thành tích oanh liệt của Dzũng Ðakao. Hạ Quyên Tân Ðịnh. Hạ Y Pàm về hai môn chạy và bắn súng. Chiến thắng giặc khỉ. Jack vẫn nghĩ Tom Sawyer của nó vô địch thế giới. Linh hồn Jack là linh hồn Tom Sawyer. Linh hồn ấy đang nhập vào cánh tay Jack. Chương còm nói:
- Hai đứa cùng ngồi duỗi dài chân, tay trái chống cạnh sườn đấy nhé!
Ðương nhiên, Chương còm làm trọng tài. Hai cánh tay của hai ông nhô đã chập vào nhau thành hình chữ X những cả hai đều chưa dùng sức. Bây giờ mới khởi sự kéo. Chương còm bắn súng mồm:
- Pàng. Kéo đi!
Dzũng Ðakao nháy Bồn lừa:
- Vết hết sô cô la của tụi nó, chốc nữa ăn cho khoái miệng!
Bồn lừa móc túi liệng cái súng cao su ra:
- Tao cá thằng Dzũng Ðakao thắng.
John vất xuống bốn thanh sô cô la:
- Tao cá thằng Jack thắng.
Chương còm ném một gói ô mai Tân Ðịnh:
- Dzũng Ðakao thắng.
Jimmy ném liền năm gói kẹo cao su:
- Jack thắng.
Hai con gà nòi nhìn nhau mỉm cười. Jack mím môi dùng hết sức lực kéo. Dzũng Ðakao giả vờ thẳng tay rồi ngả về phía Jack. Bill quăng cả hộp kẹo bi trên đống đồ "cá".
- Jack thắng.
Chương còm ném thêm gói kẹo chuối Mỹ Tho:
- Tao bắt.
Dzũng Ðakao từ từ kéo tay trở về vị trí cũ. Bồn lừa hỏi Dzũng Ðakao bằng tiếng lóng:
- Hiệu lạ lắng thớ lông kha? (Liệu thắng không?)
Dzũng Ðakao đáp:
- Hà lì lái cớ lắc chí. (Là cái chắc)
Thứ tiếng này làm Bill, John, Jimmy thộn mặt ra. Bồn lừa còn mỗi con quay, đánh nốt:
- Dzũng Ðakao thắng.
John móc hết sô cô la:
- Jack thắng.
Cuộc kéo tay thật hào hứng. Bọn nhóc con ngõ D kéo tới xem, cổ võ ầm ỹ.
- Cố thắng thằng Mỹ con đi!
- Tao muốn Dzũng Ðakao kéo gẫy xương tay thằng Mỹ!
- Ðè cho nó hết cựa quậy!
Dzũng Ðakao bỗng trở thành một niềm tin tưởng của những ông oắt đứng làm khán giả. Nhưng Jack không dễ "nhá" như Dzũng Ðakao và bọn nhãi tưởng. Nó có sức mạnh dẻo dai của Y Pàm. Mỗi bận cánh tay Dzũng Ðakao ngả về phía Jack, Chương còm, Bồn lừa hồi hộp kinh khủng. Bọn nhô ngõ D mở căng mắt. Trái tim chúng muốn đứng lại. Khi Dzũng Ðakao gắng sức kéo tay mình trở về vị trí cũ, bọn nhô thở phào khoan khoái. Bill, John, Jimmy cầm chắc Dzũng Ðakao thua. Vì từ lúc nhập cuộc, Dzũng Ðakao chưa hề kéo nổi tay Jack nghiêng về phía mình lần nào. Hai ông nhô bắt đầu toát mồ hôi trán. Ðã ngót nửa tiếng rồi. Hai thằng găng nhau quá, dám đua đến tối lắm.
Dzũng Ðakao nghĩ rằng nên dùng mẹo vặt thì mới hy vọng thắng Jack. Nó nhớ tới thằng Hải ở trại định cư Hưng Ðạo năm ngoái. Con nhà Hải định bắn trúng chân Y Pàm cho Y Pàm ngã quỵ và Dzũng Ðakao chạy vượt Y Pàm. Song Hải bắn tồi, viên đạn trúng mông Dzũng. Con nhà Dzũng Ðakao đau điếng, chạy vọt lên. Thắng cuộc. Nó nhìn Jack, kháy:
- Mệt chưa mày?
Jack nói:
- Tao sắp thắng.
Dzũng Ðakao bĩu môi:
- Sức mấy!
Nó giả vờ ngước lên trời:
- Mây xanh ghê.
Jack không đoán được ý định của Dzũng Ðakao. Bọn nhãi đứng ngoài cũng vậy.
- Ê, Jack!
- Gì?
- Con chuột của mày đau lắm đấu nhỉ?
- Hả?
- Vì mày gồng tay mạnh thế, con chuột sẽ bị bẹp tí.
- Con chuột của mày có bẹp không?
- Không. Tao dùng "phép" biến nó chạy xuống chân rồi.
Bọn nhãi lại cổ võ:
- Hạ nó đi, Dzũng Ðakao!
Dzũng Ðakao mỉm cười:
- Ừa, tao sẽ hạ nó. Hạ nó dễ ợt, ta khoái làm cho nó mệt lữ cò bợ.
Jack lè lưỡi. Bill học được tiếng mới của Chương còm dạy buổi sáng, áp dụng liền:
- Ðía!
Bỗng Dzũng Ðakao hốt hoảng ngước lên trời:
- Ơ, trên trời có cái "thụa bi"!
Jack khờ khạo nhìn lên, Dzũng Ðakao dùng hết sức, mím môi ghì cánh tay của Jack. Con nhà Mỹ nhô đang ngơ ngác vì không nhận ra cái "thụa bi", quên béng mất cánh tay mình. Thế là bị Dzũng Ðakao ghì rạp tay xuống mặt ghế. Dzũng Ðakao hỏi:
- Thấy "thụa bi" chưa? "Thụa bi" là mày... bị thua tao đó.
Jack hiểu mình bị mắc mưu Dzũng Ðakao, ức hộc xì dầu. Bọn nhô reo hò đắc chí. Chương còm tuyên bố Dzũng Ðakao thắng cuộc. Nó phát sô cô la và kẹo ca su cho bọn nhãi. Bill bắt tay Dzũng Ðakao:
- "Anh" khỏe hơn Jack.
Jack càu nhàu:
- "Nó" lừa "tôi"!
Chương còm cười khì:
- Ăn nhau ở cái mưu mẹo, mày hiểu chưa? Ngày xưa Ngô Quyền nước tao dùng mưu cắm cọc dưới sông Bạch Ðằng, nhử thuyền giặc Trung Hoa vào. Tụi nó ngu vào hoài. Chừng rút nước ra, nước thủy triều xuống, thuyền chúng nó bị cọc đâm thủng, chết đuối hết. Mày phải đọc lịch sử nước tao nghe, Jack!
Jack ấm ức. Nó không muốn nói ra. Dzũng Ðakao hiểu điều đó. Vừa khi ấy, Hưng mập về. Thùng nước lèo ngõ D híp mắt hỏi:
- Làm gì mà vui dữ vậy?
Chương còm khoe:
- Chúng tao thi kéo tay, chờ mày.
- Chờ tao à?
- Ừ, chờ mày về biểu diễn đấm bụng.
Hưng mập lắc đầu:
- Tao vừa ăn cỗ, bụng đầy cơm thịt. Lại mới ăn thêm tô hủ tíu bò viên, để mai đi.
Jack vung tay:
- Không, tao muốn thử ngay. Chương còm bảo bụng mày bọc sắt.
Hưng mập vén áo lên. Cái rốn nó sâu như cái giếng nước nhà Chương còm.
- Bọc sắt hay không, mày đấm thử sẽ biết.
Jack nắm trái đấm:
- Tao muốn đấm ngay.
Hưng mập liếm mép:
- Ðấm ngay tao bể bao tử mày sẽ bị còng tay à! Ðể đêm nay tao "luyện phép" đã.
Chương còm nói:
- Hôm nay mày thua kéo tay rồi, mai hãy đấm bụng. Sáng mai chúng mình gặp nhau ở đây, chúng ta sẽ thi nhiều trò nữa.
Bill "ô kê" rối rít, John và Jimmy về hùa Bill, Jack phải bằng lòng. Bồn lừa dặn:
- Nhớ sáng sớm mai nhé, chúng mày đem theo nhiều kẹo mà đánh cá.
Dzũng Ðakao nhặt cái súng cao su, khoắc vào cổ Jack:
- Tao cho mày đấy.
Bọn trẻ chia tay nhau, Chương còm trông theo bốn thằng bạn Mỹ ủ rũ, thọc tay vào túi quần jean lầm lũi bước. Tự nhiên, Chương còm buồn buồn.