Quyển 4 - Chương 2
Tác giả: Ngô Biển Quân
Thần Phong học viện danh dương đại lục, không chỉ bởi vì lịch sử lâu đời của nó, mà còn vì ở đó sản sinh ra nhiều cao thủ, dường như mỗi đời đều có tuyệt thế cao thủ xuất thế.
Học viện tổng cộng chia thành bốn hệ : tu đạo hệ, ma pháp hệ, đông phương võ hệ, tây phương võ hệ. Mỗi năm những người trẻ tuổi báo danh có đến hàng vạn, số thanh niên được học viện thu nhận lại có hạn, mỗi tháng vào ngày đầu tháng đều mở rộng cửa viện để chọn lấy những người ngoài đến đăng kí.
Thông thường những người trẻ tuổi được học viện lựa chọn đều là những cường giả, một khi đã tiến nhập học viện đều được xem là ngang hàng nhau, có phân ra nhập môn trước và nhập môn sau mà không phân theo tuổi cao hay thấp. Mỗi người bình thường tự chọn cho mình vị giáo sư mà tu luyện, đến kì hạn thì sẽ tiến hành khảo hạch, nếu thành tích của mỗi lần khảo hạch đều hỏng thì có thể sẽ bị đuổi ra khỏi cửa. Cường giả dễ dàng quá quan thì không có gì phải nói, chỉ một điểm đó thôi cũng đã tạo nên áp lực nặng nề cho học sinh không thể không khắc khổ tu luyện, do đó phong quang của học viện từ trước đến giờ cực thịnh.
Đương nhiên trên hết tiêu chuẩn đề ra phải phù hợp với các học sinh được lựa chọn, đối với các vương tôn quý nữ của Hoa Thiên giới đến, học viện sẽ họp lại và hạ thấp tiêu chuẩn xuống, toàn bộ bọn người đó là đại tài nguyên của học viện, vả lại đám người đó cũng tạo nên “danh nhân hiệu ứng” nhất định.
Hai ngày nay tiểu bảo chủ ngây ngốc ngụ trong khách sạn, Thần Nam uy hiếp nàng nếu dám ra ngoài rước thị phi thì năm vạn kim phiếu một phân cũng không trả lại cho nàng.
Tiểu bảo chủ hận nghiến răng nghiến lợi nếu không phải vì gia nhập Thần Phong học viện phải cần đến tiền, nàng chắc chắn sẽ xem những lời đó như gió thoảng qua tai nhưng hiện tại nàng không thể không ngoan ngoãn mà ở trong phòng. Khi đó Thần Nam lại giúp nàng giải đi một phần khốn thần chỉ.
Thần Nam từng không chỉ một lần “khảo vấn” Tiểu Ngọc về bí mật của cổ thần nhưng đều bị tiểu bảo chủ ngăn lại, kết quả chẳng có chút thu hoạch nào.
Trong lần cổ thần phong ba đó người tham dự có hơn nửa là thanh niên, đám thanh niên đó không hoàn toàn chỉ vì thần thủ mà đến, tuyệt đại đa số còn muốn báo danh gia nhập Thần Phong học viện.
Sớm ngày thứ ba trước của Thần Phong học viện người tu tập tấp nập giống như cả một biển người làm cho đại môn của học viện bị vây đến nỗi nước cũng chảy không lọt.
Tiểu bảo chủ hai ngày nay bức bối cuối cùng cũng cũng trông được đến ngày báo danh ở Thần Phong học viện, nhìn Thần Nam bên cạnh nàng âm thầm nghiến răng : “Đợi sau khi bổn công chúa thỉnh cao thủ ở đó phá giải cấm chế nhất định sẽ tính sổ với ngươi”
Thần Nam hồn nhiên không biết tiểu bảo chủ đã âm thầm tính kế ám toán hắn, nhìn trước đại môn người người tụ tập hắn kì lạ nói : “ không phải nói đầu mỗi tháng đều có thể báo danh sao , sao lại còn nhiều người như thế này nhỉ, chẳng lẽ đều dồn sang tháng này ?”
Một thanh niên bên cạnh nghe hắn nói vậy liền nói : “ Thần Phong học viện danh vang đại lục, mỗi tháng đều có vô số thanh niên cao thủ không ngại đường xa vạn dặm đến báo danh huống chi lần này lại vừa khéo tại Tội ác chi thành truyền ra chuyện về bàn tay bị đứt của cổ thần nên chắc chắn so với mấy lần trước phải đông hơn rất nhiều”
“Oh, đa tạ đã chỉ giáo”
“Không cần khách khí, huynh…cũng đến báo danh phải không?” người thanh niên đó nhìn Thần Nam làm sao cũng không giống cái vẻ là đến báo danh, người khác đều trông ngóng về phía đại môn chỉ có hắn cùng tiểu cô nương tuyệt mĩ kia là cứ nhàn tản đi qua đi lại .
“ Không sai ta đem muội muội đến báo danh”
“Oh, muội muội của huynh thật dễ thương”
Tiểu bảo chủ đúng thật là xinh đẹp vô song, nàng mặc một cái quần dài màu vàng nhạt, trong lòng ôm tiểu ngọc trắng tuyết như ngọc, làm cho nàng nhìn có vẻ thuần khiết vô cùng , dung nhan tuyệt sắc thu hút vô số ánh mắt của các nam tử đồng thời cũng khiến vô số nữ tử ghen tị.
Nghe Thần Nam cùng nam tử đó đối thoại, tiểu bảo chủ tức giận nói : “Bại hoại chết tiệt ai là muội muội của ngươi hả?”
Thần Nam cảnh giới nhìn mọi người xung quanh nói : “Muội muội của ta từ nhỏ đã thích đối xử với ta như vậy ” nói xong hắn nắm tay tiểu bảo chủ nhanh chóng đi ra xa .
“ Bại hoại chết tiệt thả ta ra, ai là muội muội của ngươi hả?”
Tiểu bảo chủ không ngừng vùng vẫy, sổ ra một tràng câu chửi, nếu không phải hai người đã đi ra xa thì sớm đã có thanh niên đến mà “ thế thiên hành đạo”, “ trừ bạo an lương” rồi, bất quá với dạng như vậy cũng đã khiến nhiều nam tử trẻ tuổi đối với Thần Nam có nhiều địch ý.
Thần Nam lớn tiếng nói : “ Nhìn cái gì mà nhìn, muốn gây sự chú ý với muội muội ta à? Muốn cua được muội muội ta trước tiên phải qua cửa của ta đã, ngươi….đúng, nói ngươi đó, dám trừng mắt nhìn ta hả, ngươi đừng có mà giỡn, bỏ ý định cua muội muội ta đi, ta tuyệt đối không đồng ý.”
Có nhiều người nghe đến ngây ngốc ra, xem ra tiểu bảo chủ thật đúng là muội muội của hắn, liền nhanh chóng thu lại ánh mắt sát nhân chuyển qua nhìn hắn cười.
Tiểu bảo chủ bực bội chửi : “Ngươi cái tên vô sỉ bại hoại, miệng toàn nói xàm nói bậy”
Nhìn thấy chúng nhân lại lộ ra mục quang sát nhân , Thần Nam nói : “Các ngươi trừng mắt cái gì, muội muội ta từ nhỏ cùng với ta đánh nhau lớn lên, quan hệ của chúng ta chính là như vậy đó , chính là luôn luôn ồn ào”
Bất quá hắn nhanh chóng nắm tiểu bảo chủ chuyển sang chỗ khác, Tiểu bảo chủ tức thở hồng hộc nói : “Bại hoại ta sớm đã chán ghét ngươi muốn chết rồi, ngươi thật đáng ghét cùng cực, ta sớm muộn gì cũng sẽ báo phục ngươi”
Lại nói trong đám người trẻ tuổi đến báo danh Thần Phong học viện này, có không ít người đã đến Thần Chiến di tích tìm tả thủ bị đứt của cổ thần, có nhiêu người đã đã nhận ra tiểu bảo chủ chính là cô gái cưỡi phi hổ lúc đó, cũng có tên là Phi hổ đại đạo, bọn họ không nhịn được bắt đầu nhỏ tiếng nghị luận.
“Xem kìa, mĩ nữ tuyệt sắc đó chính là Phi hổ đại đạo hôm đó vả lại cũng từng cưỡi phi hổ đùa bỡn với rất nhiều tu luyện giả đó”
“ Trời ơi, đúng là tiểu nữ hài đã tìm ra xương bàn tay phải của cổ thần”
“Tuyệt sắc mĩ nữ, sẽ có lúc ta nhất định sánh đôi cùng nàng ta, ta nhìn tên ca ca của nàng ấy thật chẳng chút hứng thú, thật muốn đạp cho hắn dẹp lép thành một thốn.”
“Cô ta đúng là một cô bé rắc rối, sơ suất một chút là dẫn đến một trường đại chiến lưu huyết, nghe nói phó viện trưởng Thần Phong học viện đối với nàng đau đầu vô cùng, trực tiếp gọi nàng là tiểu ma phiền”
“Tiểu ma phiền? Có cá tính a”
…..
Một truyền mười, mười truyền trăm dù chưa chính thức báo danh nhưng Thần Nam cùng tiểu bảo chủ đã trở thành “ danh nhân”, cuối cùng hầu như mọi người đều biết đến đôi “ huynh muội” kì quái này.
Tiểu bảo chủ càng nghe sắc mặt càng khó coi cuối cùng lách khỏi đám đông, Thần Nam cũng nhanh chóng đuổi theo sợ nàng lại gây thêm phiền phức.
“Tiểu ác ma cô đi đâu đó ? “
“Thật đáng ghét mà, tự nhiên lại nghị luận ta như vậy. Tiểu Ngọc biến thân, chúng ta bay tới trước.”
Sau khi Tiểu Ngọc biến thân tiểu bảo chủ liền nhảy lên ngồi, Thần Nam lập tức nhảy theo lên lưng hổ.
“Bại hoại chết tiệt xuống mau, không được ngồi lên Tiểu Ngọc của ta”
“Ta mà xuống ai đưa học phí cho cô”
“Bại hoại vô sỉ….”
Nam nữ trẻ tuổi đến Thần Phong học viện báo danh nhìn đôi “huynh muội” cổ quái đó cưỡi lão hỗ cánh dài và rộng tiến vào Thần Phong học viện đều miệng mồm há hốc.
Trong tiếng cãi lộn của hai người, bọn họ nghe tiểu bảo chủ không ngừng gọi Thần Nam là “bại hoại”, “ bại hoại” cùng với “tiểu ma phiền” đôi “huynh muội” này đã trở thành nhân vật truyền kì trong đám tân sinh của Thần Phong học viện dường như không ai là không biết.
Trong Thần Phong học viện mỗi học sinh đều đã từng nghe qua chuyện về Phi hổ đại đạo, cũng biết được Phi hổ đại đạo tìm được một khối thần cốt nên khi bọn họ thấy hổ vương từ trên trời hạ xuống , trước thì kinh ngạc sau thì không nhịn được mỉm cười . Do là ai cũng đều nghe được chuyện nữ hài trước mắt bứt mất râu của Phó viện trưởng, bị Phó viện trưởng gọi là Tiểu ma phiền.
Hạ xuống chỗ không người, tiểu ngọc lại biến trở lại thành tiểu miêu tiểu bảo chủ ôm lấy nó đi về phía trước.
Phó viện trưởng vừa hay cũng từ phía trước đi đến nhìn rõ hai người tiểu bảo chủ , nói : “Đại môn vẫn chưa mở hai ngươi làm sao vô đây?”
Tiểu bảo chủ nói với vẻ chẳng quan tâm : “ Đương nhiên là bay vào …”
“Ngươi…ngươi dám xông vào học viện?”
“Ta đến báo danh, bại hoại nhanh đem tiền đưa cho xú lão đầu này đi”
Phó viện trước ngó trái ngó phải phát hiện không ai chú ý đến nơi này liền nhỏ giọng nói : “Ta lạy ngươi tiểu ma phiền à, ta dù gì cũng là Phó viện trưởng của học viện này, ngươi hãy giữ cho ta một chút thể diện được không hả. Đừng gọi ta là xú lão đầu nữa mà hãy đổi lại gọi là Phó viện trưởng nghe chưa?”
Tiểu bảo chủ nói với giọng sắc bén: “ Xú lão đầu ông còn dám nhắc đến à, ông có biết đám tân sinh kia nghị luận ta thế nào không? Bọn họ đều gọi ta là tiểu ma phiền đều là do xú lão đầu quái quỷ ông mà ra, nếu không phải do ông bọn họ làm sao lại nghị luận ta như vậy chứ, hừ!”
Phó viện trưởng vuốt bộ râu lởm chởm nói : “ Ai bảo ngươi gây ra bao nhiêu là rắc rối , được rồi ta dẫn ngươi đi nộp học phí “
Nơi nộp học phí nằm ở tầng ba của học viện , Phó viện trưởng cùng với lão nhân thu phí nhỏ giọng đàm luận mấy câu sau đó cũng đi mất.
Thần Nam đem phần kim phiếu đã chuẩn bị sẵn lần lượt lấy ra, tiểu bảo chủ nhân cơ hội đó nhanh chóng thò tay vào lòng hắn nhưng liền bị Thần Nam chụp được ngọc thủ của nàng.
Lão nhận thu phí lạ lùng nhìn hai người Thần Nam mỉm cười nói : “Muội muội của ta từ nhỏ đã thích đùa bỡn, toàn thích gây náo loạn”.
Tiểu bảo chủ vốn muốn chửi lại nhưng đột nhiên cảm thấy bàn tay bị nắm của nàng truyền lại một lực lượng cổ quái bế trụ huyệt đạo của nàng làm cho nàng không thể nói cũng không thể cử động được.
Lão nhân thu tiền khẽ cười nhìn Thần Nam nói : “Hãy nói ra tên của muội muội ngươ,i ta phải đăng kí sau đó an bài túc xá cho cô ta”
Thần Nam nói : “Tiểu ma phiền”
Lão nhân : “Xem ra thật là một học sinh thân phận cao quý không muốn nói ra tên thật”
Thần Nam : “Cũng có nhiều học sinh như vậy phải không?”
Lão nhân nói : “Mỗi lần báo danh đều có một vài học sinh như vậy”
Lúc này tiểu bảo chủ nhìn Thần Nam đôi mắt muốn phun ra lửa, dùng cái tên “ tiểu ma phiền” đăng kí vậy chẳng phải từ nay về sau thân phận tại nơi này của nàng thật sự là tiểu ma ma phiền rồi.
Lão nhân đăng kí xong nói : “Qua hai ngày ở tạm quản lý trung tâm có thể thu thêm một phần trụ túc phí” sau đó ông đưa cho Thần Nam một cái chìa khóa bằng trúc rồi nói : “Trên miếng trúc có ghi tòa nhà và số phòng hãy đem muội muội ngươi đến xem thử đi”
Thần Nam thu lại cỗ ám lực trên thân thể tiểu bảo chủ giải khai huyệt đạo của nàng kéo nàng đi về phía trước.
Tiểu bảo chủ hét lên một tiếng chói tai : “Bại hoại ta muốn giết chết ngươi”
”Đi mau đừng có mà lộn xộn người ta thấy sẽ cười cho đấy” Thần Nam kéo nàng đi về phía trước.
Trên đường tiểu bảo chủ thật ồn ào, lão nhân thu tiền nhìn thấy lắc đấu than : “đúng là một đôi huynh muội cổ quái”
Túc xá sạch sẽ thoáng mát bất quá khi tiểu bảo chủ nhìn thấy trong phòng có bốn cái giường lập tức kếu lên : “Cái gì! Muốn ta cùng người khác ở chung a? Không được ta phải đi tìm xú lão đầu đổi phòng khác cho ta”
Thần Nam nói : “Không phải chưa tưng ở chung với ta tập quán cũng tốt mà”
Tiểu bảo chủ giống như bị giẫm phải đuôi tức giận nói : “Không được nhắc đến chuyện lúc trước ta hiện tai không có quan hệ gì với ngươi không cần ngươi quản ta”
“Cô yên tâm chỉ cần giao cô cho Thần Phong học viện xong, cô có muốn đem Tội ác chi thành kéo sập ta cũng quyết không quản chuyện của cô” từ sau khi thấy lão yêu quái Thần Nam một điểm cũng không dám đụng tiểu bảo chủ.
Hai người ồn ào tời khỏi túc xá đi đến chỗ đại môn của học viện . Lúc này đại môn của học viện đã mở rộng nam nữ trẻ tuổi đến báo danh ùn ùn tiến vào phó viện trưởng đứng trên một cái đài cao trong học viện giảng giải : “---Các vị đều là nhân trung chi kiệt---kì trung tu đạo giả được học viện lựa chọn ----bây giờ hãy theo ta đến diễn võ tràng tham gia khảo hạch”
Nam nữ trẻ tuổi đến báo danh có hơn hai ngàn người sắp thành một đội ngũ thật dài theo sau Phó viện trưởng đi vào học viện.
Thần Nam cùng tiểu bảo chủ theo sau đám người đó muốn xem xem học viện lựa chọn tân sinh thế nào.
Hai ngàn người ở trong diễn vũ trường cực lớn cũng không thấy đông, phó viện trưởng lớn giọng nói : “trắc thí rất đơn giản các ngươi phải qua được ba cửa trong ba cửa đó các ngươi sẽ bị một cài cao thủ công kích . Khảo quan tuy rất ít nhưng có thể bảo chứng môic người đều bị công kích như nhau người qua tam quan mà còn có thể đứng được ở nơi này thì có thể trở thành tân sinh của học viện.
“hống”
“hống”
Hai tiếng gầm vang lên, một xanh một đen hai con cự long từ sâu trong học viện bay lên chính là hai con cự long xuất hiện trong ngày học viện bị vây khốn, hai tên bề ngoài như một trung niên long kị sĩ thần sắc lãnh tuấn đều ngồi thẳng lưng trên lưng của cự long, mỗi người đều cầm trong tay một thanh cự kiếm lạnh lùng chĩa xuống dưới đất.
“Đệ nhất quan là chống lại công kích của hai vị long kị sĩ , thỉnh tham gia giả chú ý nếu như vẫn chưa đạt đến cảnh giới xin hãy sớm quay lại để không phải chịu tổn hại. không cần thiết”
Nhìn lên hai vật to lớn trên không trung có nhiều người cảm thấy sợ hãi vô cùng không ít người hấp tấp lùi ra sau kết quả là cuối cùng giữa trường chỉ còn lại một ngàn người.
Viện trưởng lại hô lớn : “nếu không còn ai thối xuất trắc thí lập tức bắt đầu”
Kết quả lại có thêm hai trăm người chạy ra, còn lại trên dưới tám trăm người không ai lui lại.
“Hảo, trắc thí bắt đầu”
Hai con cự long chúi xuống, hai vị kị sĩ huy vũ cự kiếm phách xuống đất từng đạo đáu khí một , đấu khí lam sắc và lục sắc như thủy triều ầm ầm quét xuống.
Đám người trẻ tuổi tham gia trắc thí tại diễn võ trường hoặc dùng ma pháp hoặc dùng binh khí hấp tấp dùng toàn lực chống đỡ.
Không trung đấu khí tung hoành tạo nên những cơn sóng giữa trường không lâu đã có binh khí bị gãy, tấm chắn ma pháp bị phá vỡ rất nhiều người thổ huyết trọng thương thối lui.
Tiểu bảo chủ không tưởng được trắc thí thì ra tàn khốc như vậy, nàng không khỏi thầm mừng cho bản thân may mắn, do khẩn trương quá độ nàng bất tri bất giác bấu chặt lấy bắp tay của Thần Nam.
“Úy tiểu ác ma cô đứng sát quá, sao lại bấu ta? À ta biết rồi thì ra cô đang sợ , ha ha , đúng là cười chết ta mất”
Tiểu bảo chủ trừng mắt nói : “Nói bậy , ta đâu có sợ ta chỉ là nhìn bộ dạng hai tên xú long kị sĩ đó có chút kì quái nhất thời nhìn đến xuất thần mà thôi nếu không ai mà thèm đứng chung với ngươi” nói xong liền đi ra xa cách Thần Nam mười mấy mét.
Một tiếng cười nhẹ từ sau lưng tiểu bảo chủ vang lên, Đông Phương Phượng Hoàng đã đin đến nói : “Tiểu lạp tháp cô thật có ý tứ đó, dám báo danh gọi là tiểu ma phiền, thật có tính cách”
Nghe đếm ba từ “tiểu ma phiền” tiểu bảo chủ hận đến nghiến răng ken két, bực bội nói : “Là cái tên bại hoại chết tiệt báo danh thế ta, ta thật hận hắn muốn chết, thật muốn lập tức giết chết hắn. Đúng rồi, Phượng Hoàng Tỉ Tỉ học viện vì sao lại cho ta gian phá túc xá đó, muốn để bốn người ở chung, ta phải tìm xú lão đầu viện trưởng đó kêu lão đổi phòng cho ta “
Đông Phương Phượng Hoàng cười nói : “Học viện có quy định một gian túc xá một học kì là một ngàn hai trăm kim tệ do trong túc xá mọi người chia nhau bình đẳng, cô nếu muốn một mình ở một gian túc xá mỗi học kì phải tự mình chi ra một ngàn hai trăm kim tệ”
Tiểu bảo chủ kinh ngạc la lên : “Trời ơi, Thần Phong học viện muốn ăn cướp tiền hay sao?”
Đông Phương Phượng Hoàng nói : “Học sinh tu vi đạt tới cảnh giới có địa vị hoàn toàn có thể bằng thực lực của mình mà chu cấp đủ chi phí tiêu dụng , đó cũng là một loại biến tướng khảo nghiệm của học viện đối với học sinh đó”.
Tiểu bảo chủ nói : “ Cướp bóc trắng trợn thì có”
Đông Phương Phượng Hoàng cười nói : “Viện trưởng đúng là nhìn cô bằng con mắt khác, xem như cô vì tìm được thần cốt có công, viện trưởng quyết định miễn cho cô một năm phí ở trọ, đương nhiên là phòng hai người lúc đó cô sẽ ở với ta”
Tiểu bảo chủ hồ nghi nói : “Lão không phải là không yên tâm ta nên kêu tỉ đến giám sát ta đó chứ? Nếu không vì sao không để cho ta hưởng thụ đãi ngộ ở một mình một phòng ?”
Đông Phương Phượng Hoàng thầm nói : “Đương nhiên là để ta giám sát cô để tránh cô lại gây thêm phiền phức” thế nhưng nàng cười nói “ Tân sinh mới nhập học đều phải có người kèm một thời gian giúp cho bọn họ nhanh chóng thích ứng với hoàn cảnh của học viện. Viện trưởng đối với cô đã phá lệ nhiều rồi , ta xem ông ấy sở dĩ chiếu cố cô như vậy là do sớm biết cô thế nào cùng tìm ông ấy mà gây rắc rồi sợ bộ râu lại bị cô bứt mất một mớ nữa”
Tiểu bảo chủ cười nói : “Ta thật không cố ý, chỉ là không cẩn thần chụp được bộ râu của lão ấy mà thôi không ngờ lại bứt hơi nhiều “
“Không cẩn thận? Sao cứ mỗi lần cô làm sai đều là do không cẩn thận vậy”
“Phượng Hoàng tỉ tỉ vì sao hai tên xú long kị sĩ lại giống nhau vậy, phải chăng họ là anh em song sinh?”
“Đúng rồi, họ chính là huynh đệ song sinh tu vi đều cao thâm vô cùng là giáo sư mới của học viện”
Tứ giai cự long kị sĩ có thể nói là cao thủ trong cao thủ , tu vi chỉ có thể hình dung là thâm bất khả trắc, lần này chỉ là tiến hành trắc thí đối với nhưng người đến báo danh nên hai người không dám toàn lực xuất thủ chỉ là tần suất công kích nhanh phi thường, đấu khi một luồn lại một luồng, xa xa nhìn lại trên diễn vũ trường hình thành một dải ánh sáng.
Nhưng dù là vậy chưa tới thời gian uống một chén trà đã có hơn vài trăm người thối lui ra ngoài, còn có không ít người bị trọng thương ngã xuống.
Lúc này các học sinh thủ hầu của Thần Phong học viện ở bên cạnh liền nhanh chóng tiền vào giữa trường đem những người bị trọng thương cứu ra. Đương nhiên những mĩ nữ bị té nằm trên đất sẽ được cứu trước một bước, đây đúng là thời cơ cực tốt cho bọn sắc lang hướng về mĩ nữ.
Sau khoảng một khắc, đệ nhất quan trắc thí kết thúc hai long kị sĩ ngự trên hai con cự long bay vào trong học viện, giữa trường những người còn đứng được giảm hết một nửa còn dư hơn bốn trăm người, những người đó đã chống được ba lần đấu khí công kích.
“Đệ nhị quan, chống lại công kích của ba vị ma pháp sư”
Phó viện trưởng nói xong ba vị ma pháp sư phiêu diêu bay lên không trung, ba người không nói câu nào vừa lên đến liền niệm một tràng chú ngữ. Trong không trung ma pháp nguyên tố kịch liệt ba động sau đó một mảng lớn hỏa diệm từ không trung bắn xuống.
Chúng nhân giữa trường hoặc tránh né hoặc pháp xuất ma pháp, đấu khí, chân khí để chống lại.
Sau hỏa diễm vô số những mũi tên gió hàn quang lấp lóe bắn thẳng xuống đất, băng thương cũng nhanh chóng theo sau, thỉnh thoảng còn có một vài tia sét từ trên trời đánh xuống, giữa diễn vũ trường ma pháp công kích điên cùng tàn phá.
Rất nhiều người mang thương thế thối lui ra ngoài , trong gần một phút giữa trường chỉ còn không tới hai trăm người.
Qua khoảng một khắc đệ nhị quan trắc thí kết thúc giữa trừng còn lại hơn một trăm hai mươi người .
“Đệ tam quan trắc thí chuẩn bị bắt đầu, nếu như cảm thấy thực lực bản thân không đủ xin hãy nhanh chóng thối xuất, lần này sẽ do một vị tu đạo giả phát động công kích tới các vị “
Diễn vũ trường xuất hiện một loạt tiếng kinh hô, một lão nhân mặc y phục rộng, tay áo dài phất phơ trong gió chân đạp phi kiếm, từ xa phá không bay đến, lão nhân tiên phong đạo cốt, hạc phác đồng nhan phảng phất giống như thần tiên trong loài người.
Mọi người lúc này đến chấn kinh vô cùng, tu đạo giả bình thường rất ít khi gặp được, người tu đạo thành công thế này một lần cũng khó gặp được, vị này chắc chắn là một ngũ giai tuyệt thế cao thủ .
Những người trẻ tuổi tiếp thụ trắc thí giữa trường cũng có vài người là tu đạo giả khi bọn họ thấy được lão giả như một vị tiên nhân này đều lộ ra thần sắc kinh hỉ.
Thần Nam than thở nói : “Ngũ giai tu đạo giả kì Nguyên Anh quả nhiên đạt được hiển nhiên có thể ngự kiếm phi không đúng là làm cho người khác phải ngưỡng mộ”
Lão nhân tiên phong đạo cốt hạ trên đài cao trong trường, phi kiếm dưới chân ông như thiểm điệm nhanh chóng trảm xuống chúng nhân giữa trường.
Giữa trương ma pháp cuồng vũ, chân khí, đấu khí mênh mông như những đợt sóng quét ra chúng nhân không dám không cố toàn lực chống lại phi kiếm, thật đúng là cửa cuối cùng.
Phi kiếm giữa trường xoay chuyển một lần lại bay về phía lão nhân, lão nhân ngự kiếm bay đi.
Lần này không có ai té ngã nhưng nhiều người y phục trên thân đều bị chấn nát.
Phó viện trưởng nói : “ Người y phục còn tốt lưu lại, những người khác hãy thối xuất”
Rất nhiều người thất vọng đi ra cuối cùng giữa trường còn lại hai mươi chín người.
Tiểu bảo chủ la lên : “Trong hai ngàn người chỉ có hai mươi chín người hợp cách, cũng quá là khoa trương đó”
Đông Phương Phượng Hoàng nói : “Cô tưởng người nào cũng có thể tiến nhập Thần Phong học viện sao? Chỉ có các cao thủ có tài chân chính mới có thể bằng vào bản lĩnh của mình mà tiến nhập.”
“ Vậy vì sao Thần Phong học viện có tới mấy ngàn người vậy?”
“Một bộ phận lớn là vương tôn quý nữ, là giao học phí thiên giới đến”
Trong những người thông qua trắc thí có ba người khiến Thần Nam chú ý, người thứ nhất là một thanh niên anh tuấn đĩnh đạc, nguyên nhân không phải vì hắn mà vì hắn là người quen của Thần Nam Bái Nguyệt Quốc Tam hoàng tử Nhân Kiếm.
Những người thông qua trắc thí đều lộ ra nụ cười, Nhân Kiếm vẫn vinh nhục bất kinh, trầm ổn như xưa.
Vừa nhìn thấy hắn Thần Nam đã hiểu rõ, tuy hắn với Nhân Kiếm chỉ tiếp xúc mấy ngày nhưng cũng cảm giác rõ ràng hắn dã tâm cực lớn, chính là dã tâm không chịu khuất phục bất cứ ai. Hắn tại đất nước của mình tranh quyền đoạt thế nay lại đến nơi đây tu hành rõ ràng là không bình thường khẳng định đã có biến cố phát sinh.
Thần Nam liếc nhìn tiểu bảo chủ ở xa thấy nàng đang nắm chặt nắm tay, hắn biết rằng Nhân Kiếm đã gặp nạn rồi, Tiểu bảo chủ xảo trá nhất định đã lập kế hãm hại hắn.
Người thứ hai gây sự chú ý của Thần Nam cũng là một người quen, chính là người hộ tống bọn hắn Quan Hạo, hắn thành công qua được tam quan trắc thí, trên mặt thần tình vui sướng vô cùng.
Người thứ ba là một nữ tử tóc vàng, thân hình lồi lõm cân đối bốc lửa, hai ngọn núi vun cao, tấm lưng nhỏ nhắn thon thả, cặp mông tròn trịa ----khiến người khác phải suy nghĩ vô hạn . Dung nhan của nàng tuy không mĩ lệ bằng Tiểu bảo chủ và Đông Phương Phượng Hoàng nhưng hấp dẫn, duyên dáng, vẻ quyến rũ thì hơn xa, đúng là một vưu vật khiến nam nhân sản sinh dục vọng tối nguyên thủy.
Tuyệt đại đa số mục quang của nam nhân đều tập trung trên người nàng ta trong đám người đó có thậm chí truyền ra tiếng nuốt nước bọt ừng ực làm cho nhiều nữ tử lộ ra vẻ đố kị.
“Khục…” tiếng ho của Phó viện trưởng đã cắt đứt huyễn tưởng bất lương của đám sắc lang đó “ tháng này người đến báo danh tổng cộng có hai mươi chín người thuận lợi quá quan , hoan nghênh các vị gia nhập Thần Phong học viện..”
Tiểu bảo chủ bất mãn kêu lên “ nói nhiều quá toàn những lời sáo rỗng”
Thần Nam đi đến nói : “tiểu ác ma, đại cừu nhân ngày đó của cô đã đến rồi đó, sau này chỉ còn xem biểu hiện của cô thôi”
Tiểu bảo chủ nghiến răng nói : “Ta quyết không tha cho hắn cũng quyết không tha cho ngươi”
Thần Nam “hừ” một tiếng cốc vào trán nàng nói : “Dám uy hiếp ta à”
“Bại hoại chết tiệt lại cốc ta, ai u…..Phượng Hoàng tỉ tỉ giúp ta đánh hắn “
Đông Phương Phương Hoàng đem tiểu bảo chủ đang xoa cái trán đau ra đằng sau nàng lạnh lùng nói : “Đây là Thần Phong học viện, cô ta đã là học sinh của học viện, ngươi không có tư cách đánh cô ta”
Thần Nam nhìn vào mục quang lạnh lùng của Đông Phương Phượng Hoàng không chút nhân nhượng nói : “Ta giáo huấn muội muội của ta, ngươi muốn quản sao ?”
Tiểu bảo chủ tức khí nói : “Vô sỉ, ai là muội muội của tên bại hoại ngươi “
Đông Phương Phượng Hoàng nói : “Đừng tưởng ta không biết quan hệ của các ngươi, ngươi nên nhanh li khai nơi này, nếu không đừng trách ta đối với ngươi không khách khí “
“Ngươi la một ma pháp sư còn ta là vũ giả đứng gần như thế còn dám cương cường sao,..” Thần Nam nở nụ cười không chút hảo ý.
Đông Phương Phượng hoàng kinh sợ liền kéo tiểu bảo chủ thối lui ra sau.
Thần Nam liền theo sau mấy bước không chút vội vã, làm cho Đông Phương Phượng Hoàng đại kinh thất sắc, nàng giận dữ nói : “Ngươi----dám tại học viện gây sự”
“Gây sự? Nói mà không coi lại, cô đi đường cô, ta đi đường ta, chúng ta đâu ai cản đường ai”
Sắc mặt của Đông Phương Phượng Hoàng trở nên lạnh lẽo, không ngờ Thần Nam dám tại nơi này mà đùa bỡn với nàng, bất quá nàng thật sự không dám vọng động. Nếu như ở cự li gần như thế này mà thi triển ma pháp, chỉ sợ chưa niệm xong chú ngữ đối phương đã chế trụ được nàng.
Tiểu bảo chủ chỉ sợ thiên hạ không loạn, lớn tiếng kêu lên : “Bại hoại ngươi dám đùa bỡn với cả Phượng Hoàng tỉ tỉ sao”
Lời đó vừa nói ra, vô số người liền nhìn về nơi đó, Đông Phương Phượng Hoàng bực bội xiết chặt lấy tay của tiểu bảo chủ.
Tiểu bảo chủ la lên một cách khoa trương : “ai u Phượng Hoàng tỉ tỉ , tỉ vì sao lại bấu muội, là tên bại hoại chọc tỉ đâu phải muội chọc tỉ”
Đông Phương Phượng Hoang liền bịt chặt miềng nàng lại, nàng thật muốn tìm một cái lỗ dưới đất mà chui xuống, đường đường thiên tài thiếu nữ của ma pháp hệ, lại phát sinh sự tình như thế ở trong trường hợp này, nàng cảm thấy hai má nóng bừng lên.
Lúc này nam tử phụ cận đều hướng về Thần Nam với ánh mắt sát nhân có người còn bắt đấu đi đến nơi đó.
Thần Nam nhỏ giọng nói : “tiểu ác ma đừng quên Khốn Thần chỉ lực trên người ngươi chỉ có ta mới có thể hóa giải, ngươi suy nghĩ cho kĩ”
Hắn liếc nhìn học sinh học viện cùng với những thanh niên tham gia trắc thí bị loại tiến tới nơi này liền lộ ra bộ dạng văn vẻ hữu lễ nói : “Phượng Hoàng tiêu thư hôm nay chỉ đưa chân cô vài bước , ta có việc đi trước phiền cô về sau hãy chiếu cố nhiều đến muội của ta, muội muội không cần nhớ đến ta “
Đám nam tử tụ lại nhất thời phát ngốc Thần Nam không dừng lại chút nào nhanh chóng xuyên qua đám người sau đó đi mất.
Sau lưng hắn truyền lại âm thanh tức đến ngẹt thở của hai thiếu nữ
“bại hoại…”
“đồ vô sỉ….”
Thần Nam không nghe được những câu nói đằng sau, nhanh chóng thoát khỏi Thần Phong học viện . Hắn không biết rằng chỉ trong vòng mấy ngày đại danh “ bại hoại:” của hắn cùng đại danh” tiểu ma phiền” của tiểu bảo chủ đã truyền khắp Thần Phong học viện, dường như mỗi học sinh đều biết đến đôi “huynh muội” này. Đồng thời Đông Phương Phượng Hoàng lúc nào cũng nguyền rủa hắn, chuẩn bị tính toán với hắn.