Chương 7
Tác giả: Barbara Taylor Bradford
Q uán rượu có tên "Quán Rượu Mạnh Hy Lạp" nằm ở khu Bowery không xa đường Houston.
Dân vùng quanh quán không được trong sạch, lương thiện, nhưng Kevin đã quen cảnh tồi tệ trong bốn năm làm nghề cảnh sát chìm rồi. Anh thường dành hết một nửa thời gian đến la cà vào những nơi khuất tịch đáng ngại như nơi này, để đợi những hiện tượng suy đồi diễn ra - nghĩa là, đợi kiếm được nhũng tin tức về giới tội phạm dưới cách này hay cách khác.
Anh vừa uống bia vừa suy nghĩ đến hoàn cảnh của mình. Anh đang ngồi trong một góc khuất tịch của quán rượu Hy Lạp nhỏ, hóc hiểm, nằm men ngoài khu SOHO và làng Greenwich. Anh rất ớn những nơi như thế này, những nơi không có lối thoát. Thế nhưng, những nơi như thế này mới quan trọng đối với anh. Ngoài nơi đây anh phải truy tìm những phần tử bất hảo ở đâu?
Thế mà cách nay một tuần, Rosie đã nói với anh rằng anh đang dấn thân vào chỗ nguy hiểm, nàng khuyên anh nên kiếm ở Sở Cảnh sát New York một công việc văn phòng mà làm. Đêm ấy anh đã cười ngất, nhưng bây giờ anh phân vân không biết nàng nói có đúng không. Ý tưởng này đã bị anh từ chối từ lâu rồi. Đối với anh, làm việc ở văn phòng thật chán. Tệ hơn nữa, việc này sẽ giết chết linh hồn anh mất.
Khi ra ngoài đường là anh hăng hái lên liền. Anh đầy sinh lục, đầy sức sống, sẵn sàng đương đầu với bất kỳ ai, với bất kỳ cái gì xảy đến cho anh. Anh nghĩ là bất kỳ một công việc gì khác công việc anh đang làm, thế nào cũng làm cho anh chán nản thất vọng, ngay cả cô em gái của anh cũng không thể thuyết phục được anh làm khác đi.
Nhưng có lẽ có vài thay đổi trong công việc do tổ chức đang ấn định cho anh. Vì thế mà anh hiện đang ngồi ở đây vào lúc 7 giờ tối ngày thứ bảy này để đợi Neil O'conner, và phải trễ hẹn với người yêu ở trên phố.
Neil là một chàng trai thật đặc biệt, anh ta là bạn cũ, và là một cựu cảnh sát chìm. Anh ta vẫn còn làm cho Sở cảnh sát New York, nhưng bây giờ anh được chuyển sang phòng trinh sát tội phạm của Sở cảnh sát, một nhóm chuyên môn điều tra các tổ chức tội phạm.
Đầu tuần này, Neil thình lình điện thoại đến cho anh, hỏi anh có muốn chuyển sang làm cho phòng trinh sát tội phạm không.
Anh quá đỗi ngạc nhiên khi thấy mình trả lời là anh có thể làm công việc ấy, và anh bằng lòng gặp Neil để thảo luận công việc. Mấy năm vừa qua, anh làm cho lực lượng cơ động của sở cảnh sát New York, hoạt động sát cánh với lục lượng điều tra liên bang FBI và lực lượng chống ma túy DEA, nhằm vào bọn buôn bán ma túy người Colombia và á châu. Anh đã làm việc rất có hiệu quả, đã đẩy lùi được nhiều tay đầu sỏ ma túy nổi tiếng nhất nhiều năm nay, nếu bây giờ chúng có xuất đầu lộ diện thì chắc chúng cũng đã già rồi.
Kevin nhìn đồng tay; anh liếc mắt thấy Neil đang đi qua cửa trước, anh ta đưa tay chào. Neil gật đầu đáp lại, thủng thỉnh sải bước về phía anh.
Người bạn cũ của anh cao, lực lưỡng, tóc màu cát, mắt xanh sáng quắc, trên khuôn mặt rộng giống Ailen có nhiều tàn nhang.
Khi Neil đến bàn, Kevin đứng dậy.
Hai người bắt tay, vỗ vào lưng nhau thân ái với tình bạn xưa cũ đã từng chia sẻ ngọt bùi với nhau.
Khi họ nhích nhau ra xa, Neil nhìn vào ly bia của bạn còn lại một nửa. Anh ta hỏi:
- Ly nữa chứ, Kevin? Hay uống thứ gì mạnh hơn?
- Cám ơn, bia là được rồi. Một ly Bud Light - Kevin đáp rồi ngồi xuống.
Neil bước đến quầy rượu, một lát sau anh trở lại với hai ly bia trên hai tay. Để ly lên bàn, anh ta cởi áo khoác vắt lên ghế bên cạnh và ngồi xuống kế Kevin. Anh ta đốt thuốc, hít một hơi thật dài, rồi ngồi thẳng lên và bắt đầu nói:
- Mình muốn cậu tham gia vào đơn vị của mình, Kevin à. Cần cậu lắm. Rất cần. Và ngay tức khắc. Nếu cậu bằng lòng, mình sẽ chuyển cậu ngay liền.
Hơi nghiêng người tới trước, nhìn đăm đăm vào Kevin, Neil nói tiếp với vẻ căm hờn âm ỉ trong lòng:
- Tiêu diệt bọn lưu manh là công việc đáng làm, là công việc gian khổ cậu thích làm. Mình tin chắc cậu sẽ bằng lòng, chắc cậu thích làm. Vậy cậu nghĩ sao?
Kevin im lặng không đáp một chốc.
Anh ngồi yên, nhìn lại Neil, ngẫm nghĩ cân nhắc những lời anh ta vừa nói. Đoạn anh nghiêng đầu sát vào đầu bạn, thì thầm nói: - Neil, cậu chưa giải thích gì nhiều trên điện thoại vào hôm ấy cho mình nghe.
- Có gì mà phải giải thích? - Neil nhìn anh với vẻ kinh ngạc, nhướng cao lông mày, vắn tắt nói thêm: - Cái tên của đơn vị đã nói lên hết ý nghĩa rồi, bạn ạ - Anh ta thở dài, nói nhỏ: - Chúng ta truy lùng bọn phạm pháp, bắt được chừng nào hay chừng ấy.
- Mình biết thế. Mình muốn biết có phải mình sẽ làm việc bí mật không? Và cậu “đặc biệt" muốn nhằm vào bọn nào? Hay là không? Có phải cậu truy tìm bọn tội phạm chung chung không?
- Để trả lời câu thứ nhất, cậu khỏi phải cần hoạt động bí mật nếu cậu không muốn, nhưng mình thích cậu hoạt động bí mật hơn, nếu cậu làm thế. Cậu là người giỏi nhất trong số giỏi nhất. Trả lời câu hỏi thứ hai, mặc dù chúng ta nhắm vào tất cả các gia đình tội phạm ở New York, nhưng đặc biệt lần này, chúng ta nỗ lục triệt hạ gia đình Rudolfo.
Nghe đến cái tên này, Kevin huýt sáo nho nhỏ trong miệng một hơi dài. Có sáu gia đình tội phạm có tổ chức đang hoạt động ở New York: Gambino, Colombo, Genovese, Lucchese, Bonnamo và Rudolfo. Tên sau cùng là tên một gia đình khôn ranh nhất, có uy quyền nhất trong giới Ma-phi-a ở Mỹ. Tên trùm Salvatore Rudolfo được cả cảnh sát cũng như giới lưu manh xem là một trong bọn trùm vĩ đại nhất trong lịch sử của bọn tội phạm có tổ chúc. Hắn là một Capodi tutti Capi , ông chủ của bọn chủ, là tên được kính trọng nể vì nhất, và hiển nhiên là tên trùm được các tên trùm khác ở bờ biển Đông quy lụy tôn vinh.
Kevin thốt lên:
- Lạy Chúa Jêsus, Neil này, thằng này có tham vọng lớn lắm! Gia đình Rudolfo đã tỏ ra rất khó cho ta thâm nhập, nhiều năm nay rồi. Quả hết sức khó thu thập được tin gì đặc biệt của chúng, khó bắt được cái gì để buộc tội chúng, vì vậy chúng mạnh khủng khiếp. Sẽ rất gay cấn.
- Có lẽ không quá gay cấn như cậu nghĩ đâu - Neil cắt ngang lời anh, giọng gay gắt. - Bọn mình đã len vào được rồi, đã tìm cách cho người thâm nhập vào gia đình Rudolfo được rồi. Bọn mình đã cài được một cảnh sát chìm vào đấy rồi, và cậu sẽ vào được đấy, Kevin à. Cậu sẽ vào buôn bán ma túy với chúng. Người đang ở trong đó sẽ giới thiệu cậu, cam đoan bảo đảm cho cậu, làm việc sát cánh với cậu. Nếu cậu muốn hoạt động bí mật, thì thế đấy.
- Bọn Rudolfo luôn mồm chối buôn bán ma túy, và chúng vẫn chối bai bải cho mà xem.
- Đồ rác rưởi hết, Kevin à! Tất cả bọn Ma-phi-a đều buôn bán ma túy, bất kỳ dưới danh nghĩa gì, cậu thừa biết như mình rồi. Bọn Rudolfo cũng không hơn gì bất cứ... tên đồng nghiệp nào của chúng đâu! - Neil hăng hái nói, giọng anh bỗng trở nên gay gắt.
Anh nhìn Kevin đăm đăm một lát mới nói tiếp:
- Cậu là một chuyên viên về ma túy và về bọn buôn bán ma túy, cậu đã phá được nhiều đường dây buôn bán ma túy. Mình cần cái tài chuyên môn ấy của cậu, cần khả năng đặc biệt của cậu trà trộn vào thế giới của bọn cặn bã, hoạt động với chúng dễ dàng và được chúng tin cẩn. Cho nên, cậu trả lời cho mình biết đi, ông bạn!
Kevin vẫn im lặng.
Neil hối:
- Theo mình thì cậu muốn đảm trách việc bắt hết bọn con hoang dơ bẩn trong nghề mua bán ma túy phải không? Thì đây là cơ hội để cậu đánh vào bọn cung cấp thứ giết người tàn bạo nhất đấy, bạn ạ. Cậu biết là bọn lưu manh đều làm công việc này hết, từ cần sa đến bồ đà, cậu muốn gọi sao cũng được, chúng mua vào rồi bán đi. Chúng tung ra trên các đường phố này một lượng ma túy hàng triệu đô la. Thực tế là đến hàng tỷ đô la, nếu cậu kể hết tất cả các gia đình làm nghề này, số lượng chúng tiêu thụ trong một năm.
- Mình nhận, Neil à. - Kevin đáp, anh chấp nhận một cách đột ngột.
Hai người dừng lại một lát. Anh đưa ly bia lên môi, uống một hớp rồi nói tiếp như vừa mới nghe ra ý:
- Và mình hoạt động bí mật, vì cậu muốn như thế.
- Mình tin tưởng cậu. - Neil nói, giọng nghe rất khoan khoái. Anh ta nói tiếp. - Thứ hai mình sẽ nói với Eddie La Salle, và làm ngay giấy tờ. Như mình đã nói với cậu khi mình gọi cậu hôm kia đấy, Eddie nhờ mình thăm dò trước, bảo mình đến gặp cậu, cho nên chắc ông ta không ngạc nhiên khi nghe cậu bằng lòng chuyển công tác.
- Không, ông ta không ngạc nhiên đâu. Mình đã nói chuyện ấy rồi, đã nói cho ông ấy biết tối nay mình gặp cậu rồi.
Neil uống hết ly bia rồi xô ghế lui. Anh ta đứng lên và đề nghị:
- Ta uống cái gì mạnh hơn để ăn mừng cuộc giao kết này chứ?
- Cám ơn, Neil, nhưng mình có việc phải đi. Mình đã trễ hẹn với bồ rồi. Mà này, để mình trả cái này nhé. - Vừa nói, Kevin vừa nhổm người đứng lên.
Neil lắc đầu:
- Không được, ông bạn, mình trả chầu này. - Một nụ cười rộng nở trên mặt anh ta. - Mình chắc cô bồ của cậu ở trên phố. Và mình đoán chắc cậu chỉ yêu đương văn nghệ cho vui thôi, phải không?
- Cả hai đều đúng.
Một lát sau, họ cụng ly và chúc mừng nhau, ước sao hai người hợp tác với nhau được thành công mỹ mãn.
Một phút im lặng trôi qua.
Neil châm thuốc, hút phì phà, vẻ mặt trầm tư.
Kevin nhấm nháp uých-ky, đưa mắt nhìn chăm chú người bạn thám tử, phân vân không biết anh ta đang nghĩ gì, không biết có chuyện gì sắp xảy ra. Neil luôn luôn có nhiều chuyện lạ lùng. Anh hy vọng chầu rượu này là chầu cuối cùng. Anh rất nôn nóng muốn đi rời khỏi quán rượu nhếch nhác này, đáp taxi lên phố, trút bỏ lốt cảnh sát chìm đi, vui hưởng ngày cuối tuần, đóng vai người bình thường một lần. Đời sống thật gay go, công việc của anh lại gay cấn, hơn cả gay cấn nữa, đúng là nghẹt thở. Nàng là một người rực ánh mặt trời, vui tươi, hạnh phúc. Anh chúa ghét để nàng đợi, anh không thích chậm trễ như thế này, lúc nào anh cũng cố gắng đến đúng giờ, lòng lo hoảng lên, cứ sợ anh đã bị bọn tội phạm hại rồi.
Mới cách đây mấy tuần, nàng đã nói đến chuyện chia tay với anh, chỉ vì nàng sợ khó sống với anh được. Anh không trả lời khi nghe nàng tuyên bố như thế, nhưng, anh quá đỗi ngạc nhiên, anh cảm thấy trong lòng bỗng trỗi lên sự hốt hoảng lạ lùng. Anh không biết nếu nàng chia tay anh thì anh sẽ làm sao đây, anh sẽ làm gì nếu không có nàng.
Neil phá tan bầu không khí im lặng giữa hai người. Anh ta nói:
- Có lẽ cậu nên gác công việc lại một thời gian, đi chơi một chuyến, đi ra khỏi thành phố, lánh xa công việc hàng ngày. Mình thấy thế mới khôn ngoan hơn, Kevin à.
- Cậu nói đúng đấy. Mình không làm việc gì quan trọng hết, mình mới chỉ làm được một vụ lớn, làm với Joe Harvey. Này cậu, mình sẽ nói với Eddie mình xin nghỉ một tuần trước khi vào làm việc ở phòng cậu. Thật đấy, Neil à, mình cần nghỉ phép.
- Nghỉ ngay bây giờ đi, cậu sẽ bận bịu ghê lắm khi vào làm ở đơn vị mình đấy. Cho cậu hay là bọn mình cấp bách lắm, bọn mình cần cậu, và bọn mình tin chắc là bọn mình sẽ sử dụng cậu 24 giờ một ngày nếu cần đấy.
Kevin gật đầu đồng ý.
- Chúng ta hy vọng sẽ giáng những đòn đích đáng vào gia đình Rudolfo, làm cho chúng kiệt quệ một lần rồi sụm luôn. Bọn Ma-phi-a chưa bao giờ chường mặt ra lộ liễu như bây giờ. Gia đình Colombo đang gặp cảnh hết sức rối ren. Tuồng như cái thằng nhân vật số hai của lão trùm Sapper sẽ khai hết về việc giết người của Gotti và những âm mưu của bọn này.
Neil cười khúc khích:
- Cậu nắm vững vấn đề đấy, ông bạn. John Gotti, hắn mặc bộ com-lê hai ngàn đô la, đang bị sa lầy. Sammy “chú bò đục" Granvano là một nhân chứng sáng ngời cho vụ khởi tố này, không có một nhân chứng nào giống anh ta đâu. Cậu cứ nghĩ mà xem, Kevin, tình huynh đệ thiêng liêng uống máu ăn thề và ăn mừng bằng rượu vang đã bị một cuộn băng nhỏ của cảnh sát phá tan - cuộn băng cảnh sát ghi lại cuộc nói chuyện buộc tội nhau gay gắt giữa bọn lưu manh với nhau. - Anh ta cười lớn, Gotti sẽ vào tù nhiều năm, mình muốn nói nhiều năm. Và nhiều nhiều năm.
- Thế giới của bọn bất lương tan rã do sự phản bội này... chứ không kể đến việc khởi tố.
- Không dễ dàng như cậu nói đâu! Đơn vị của mình đã đóng vai trò quan trọng trong vụ này. Này nhé, sự hợp tác của Gravano là một vụ đào ngũ hàng cao nhất trong giới Ma-phi-a từ trước đến nay, nhất là nó cho thấy vóc dáng của Grabino như là một nhân vật vĩ đại nhất trong các gia đình Ma-phi-a và vị trí của Gravano như là cánh tay phải của Gotti. - Neil lắc đầu như thể anh không tin được lại có chuyện như thế. - Và mình thật hết sức kinh ngạc khi biết hắn phá bỏ lời thề Omerta - lời thề giữ im lặng mà bọn Ma-phi-a cam kết với nhau rất nghiêm túc. Nhưng Gravano đã phản bội Goobah của hắn, người bạn thân nhất của hắn. Thế không ngạc nhiên sao, hả?
Không đợi cho Kevin nói được tiếng nào, Neil vội tiếp:
- Nói tóm lại, Gravano và Gotti, đều cùng nhau sát cánh, cùng là những chiến sĩ trên đường phố, hai gã khôn ngoan đã tìm cách leo lên hàng những ông chủ, thật "không tin nổi". - Neil nhún vai – nhưng Gravano muốn cứu lấy mạng sống của mình, cho nên gã đã khai hết tình huynh đệ thiêng liêng, khai hết lời thề giữ im lặng và khai hết ông bạn già Johnny thân nhất, gã đã hét như một con bạch yến.
Kevin gật đầu.
- Và việc đưa Gotti ra tòa ở Brooklyn sắp đến đây thế nào cũng diễn ra rất ngoạn mục, cậu tin lời mình đi - Kevin nhìn đồng hồ. - Trời đất, Neil này, quá trễ rồi! Mình phải đi thôi.
- Mình cũng đi. - Nàng của mình cũng đang đợi mình. Mấy tháng trời mới hẹn nhau đi chơi được tối thứ bảy đầu tiên mà mình lại đến trễ. Nàng giết mình mất.
Hai người lấy áo khoác, rời khỏi quán rượu.