watch sexy videos at nza-vids!
Truyện Tình Yêu Thầm Lặng-Chương 1 - tác giả Hoàng Thu Dung, Song Châu Hoàng Thu Dung, Song Châu

Hoàng Thu Dung, Song Châu

Chương 1

Tác giả: Hoàng Thu Dung, Song Châu

Tranh Duy Bão Việt



Một tiếng hét kinh hoàng vang lên quốc lộ. Mọi người hốt hoảng nhìn lên. Một cảnh tượng khủng khiếp hiện ra. Một chiếc mô tô bi bốn bánh xe tải lăn qua. Người phụ nữ bị hất tung lên cao, lộn mấy vòng rồi rơi xuống mặt đường. Người thanh niên thì bị kẹt trong bánh xe cùng chiếc mô tô của mình.


Bốn bánh xe tải to xù đè bẹp người và xe xuống mặt lộ. Chút ý thức vùng lên trong đầu cô gái, cô gượng gạo kêu lên:

– Duy Sơn!

Cô gục xuống trong trạng thái bất động. Một người khách qua đường đứng lại hét to:

– Gọi xe cứu thương ngay!

Nói xong anh ta vội móc chiếc di động ra bấm số gọi xe cứu thương vội vã đưa nạn nhân lên xe. Còn người thanh niên đang bị kẹt trong bánh xe tải? Họ nhìn nhau rồi khẽ lắc đầu chép miệng:

– Hết cứu rồi!

Phần còn lại là nhiệm vụ của Cảnh sát giao thông.

Phim chụp city được đưa lên màn hình, bác sĩ Vĩnh chăm chú xem kết quả rồi quyết định:

– Não bộ bị chấn thương mạnh cần phải giải phẫu ngay để tránh xuất huyết não.

Nạn nhân liền được đưa vào phòng phẫu thuật. Bằng những thao tác nhanh nhẹn, chính xác, các bác sĩ bắt đầu làm nhiệm vụ của mình. Nhìn mái tóc dài óng mượt được cắt bỏ khỏi gương mặt thanh tú, diễm lệ của nạn nhân, Duy Thanh - một bác sĩ trẻ đầy năng lực của khoa ngoại thần kinh chặc lưỡi:

– Tiếc quá!

Mọi thao tác chuẩn bị cho ca phẫu thuật đã xong. Bác sĩ Vĩnh bắt đầu tiến hành cuộc giải phẫu. Cả phòng mồ im phăng phắc căng thẳng chờ bác sĩ Vĩnh.

Bàn tay ông khéo léo chính xác đặt vết dao đầu tiên vào đầu của nạn nhân. Bên cạnh ông vẫn là Duy Thanh, một phụ tá đắc lực của ông trong các cuộc giải phẫu.

Bàn tay ông đã cứu sống và chữa lành cho biết bao nạn nhân. Hôm nay cũng thế, bàn tay ông cứ thoăn thoắt đưa lên rồi đặt xuống. Cứ thế cứ thế, cuộc giải phẫu cứ từng bước được tiến hành. Màn hình trên máy cứ nhảy liên tục. Tín hiệu tít tít khẽ vang lên. Chuyên gia theo dõi tình hình sức khỏe của bệnh nhân báo động:

– Huyết áp tuột xuống thấp! Xin chỉ thị!

Bác sĩ Vĩnh nhíu mày khám lại cho bệnh nhân rồi ra lệnh:

– Truyền máu!

Từng giọt máu đỏ thắm từ từ đi vào cơ thể nạn nhân. Phút căng thẳng, hồi hộp trôi qua. Tín hiệu trở lại bình thường. Bác sĩ Vĩnh khe khẽ truyền lệnh:

– Tiếp tục giải phẫu ...

Gần một giờ sau, đường may cuối cùng đã xong. Bệnh nhân được đưa vào phòng hồi sức. Mọi người thở phào nhẹ nhõm. Vào phòng vệ sinh rửa tay sau cuộc giải phẫu, Bác sĩ Vĩnh ân cần hỏi đứa học trò cưng của mình:

– Cậu thấy thế nào Duy Thanh?

– Rất tiếc, thưa thầy!

– Điều gì? Vướng vấp trong khi giải phẫu, hay là ...

– Cô ta đẹp và còn quá trẻ phải không thầy?

Giọng Duy Thanh nói tiếu, Bác sĩ Vĩnh lắc đầu:

– Lúc giải phẫu thầy không phân biệt bệnh nhân xấu hay đẹp, thuộc giai cấp nào. Thầy chi biết nhìn vào chấn thương cần được xử lý mà thôi.

– Em luôn cố học hỏi theo tấm gương đạo đức và nghiệp vụ tài ba của thầy.

– Em là đứa học trò mà thầy tin tưởng nhất. Sau này hy vọng em sẽ đem sự hiểu biết và tài năng trong Y học mà phục vụ tốt cho bệnh nhân. Cố giúp họ khắc phục tốt sau chấn thương.

– Thưa thầy! Em sẽ cố gắng để không phụ lòng tin yêu dạy dỗ của thầy.

– Tốt. Đêm nay em có ca trực không?

– Không có thưa thầy.

– Vậy em về nghĩ đi. Hôm nay thầy ở lại bệnh viện.

– Thưa thầy, hay là ...

Hiểu ý Duy Thanh, bác sĩ Vĩnh lắc đầu:

– Không! Em cứ về. Thầy cần ở lại để theo dõi bệnh nhân.

Duy Thanh hiểu thầy của mình. Tuy lời ông nói rất nhẹ nhàng nhưng lời ông nói ra Duy Thanh biết là mệnh lệnh. Ông đối xử với học trò và người dưới quyền mình rất tình cảm, nhưng lại rất nghiêm khắc. Duy Thanh chào ông:

– Thưa thầy! Em về.

– Em về đi.

Duy Thanh rời khỏi bệnh viện. Trong đầu của anh phảng phất một cái gì đó không rõ ràng. Cuối cùng lại hiện lên hình ảnh người con gái trong phòng giải phẫu. Duy Thanh lắc đầu cố xua ý nghĩ trong đầu mình:

– Hôm nay sao lạ thế?

Chuông điện thoại reo vang, Duy Thanh cầm chiếc máy lên. Anh giật mình thầm trách mình đoảng trí:

– Mình lại quên cuộc hẹn với Mỹ Tâm rồi. Chắc là cô ấy giận mình lắm.

Mỹ Tãm là bác sĩ nội khoa. Cô cùng anh về bệnh viện Thành công này công tác. Họ tương quan, đồng cảnh nên sanh tình. Họ đang có mối quan hệ mật thiết với nhau. Cả bệnh viện ai cũng cho họ là rất xứng đôi.

Tiếng chuông điện thoại vẫn reo giục giã.

– Anh đây, Mỹ Tâm!

Giọng Mỹ Tâm nũng nịu:

– Duy Thanh! Anh đang ở đâu và làm gì vậy?

– Xin lỗi em, anh đành một lần nữa sai hẹn với em.

– Anh có thể cho em biết lý do để một lần nữa em lại thông cảm cho anh không?

– Anh vừa cùng thầy Vĩnh tiến hành một cuộc giải phẫu do chấn thương não bộ.

– Có nghiêm trọng lắm không anh?

– Tình hình có nghiêm trọng, nhưng tất cả đã ổn rồi em à.

– Anh có thể đến với em không Duy Thanh?

– Mỹ Tâm, anh hơi mệt.

Giọng Mỹ Tâm hơi buồn:

– Anh không thể đến với em sao?

– Mỹ Tâm! Xin lỗi em.

– Em không dám trách.

– Chúc em ngủ ngon.

– Cám ơn anh.

Duy Thanh tắt máy. Bỗng dưng anh muốn mình được yên tĩnh. Anh muốn được tự do với suy nghĩ của mình. Hình ảnh người con gái với gương mặt xanh xao, nhưng vẫn không xóa được nét mỹ miều, dễ thương hiện lên trong anh.

– Cô ta là ai?

Sáng mai, nhất định Duy Thanh sẽ tìm hiểu về nhân thân của cô gái này mới được. Để làm gì? Duy Thanh tự hỏi rồi lắc đầu. Không biết, nhưng nhất định phải đến với cô ấy. Bằng trách nhiệm của một bác sĩ? Hay bằng tình cảm của một con người? Duy Thanh không thể tự lý giải được, mong trời thật là mau sáng. Anh sẽ vào bệnh viện theo dõi diễn biến tình hình của cô ấy sau cuộc giải phẫu.

Tình Yêu Thầm Lặng
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương Kết