Chương 2
Tác giả: Alfred Hitchcock
- Đây là một cuộc điều tra bị dừng trước khi kịp bắt đầu - Peter nhận xét. Do không thể nào biết được đồng hồ từ đâu, bọn mình không thể nào... Babsl ơi, cậu tìm cái gì vậy?
Ba Thám Tử Trẻ đã quay về xưởng. Hannibal đang xoay qua xoay lại trong tay hộp carton xưa kia chứa đồng hồ, nay thì trống không.
- Trên hộp đôi khi có địa chỉ người nhận... Bob tuyên bố.
- Y như loại hộp mà các cửa hàng thực phẩm khô hay dùng.
- Cậu nói đúng - Hannibal tán thành. Nhưng không thấy địa chỉ đâu hết.
- Đúng y như mình mới nói - Peter kêu. Đây là một cuộc điều tra bị...
Peter ngưng nói:
- Bob, cậu làm gì vậy?
Bob đang lượm một mấu giấy hình chữ nhật mới bay xuống máy in.
- Mới rớt ra khỏi hộp - Bob nói với Hannibal. Có chữ gì viết trên đó.
- Chắc là danh sách hàng thực phẩm - Peter gợi ý.
Peter bước đến gần Bob. Đúng vậy, trên mẩu giấy có vài dòng chữ ngắn, viết bằng mực. Hannibal đọc lớn tiếng:
Rex thân,
Hãy hỏi Imogène,
Hãy hỏi Gérald,
Hãy hỏi Martha,
Rồi hẵng hành động. Kết quả thật đáng kinh ngạc. Chính anh sẽ thấy ngạc nhiên.
Bob thốt lên:
- Trời! Có nghĩa là sao?
Peter rên:
- Hãy hỏi Imogène! Hãy hỏi Gérald! Hãy hỏi Martha! Những người đó là ai? Và phải hỏi họ cái gì? Để làm gì?
- Mình có cảm giác đây là một phần trong bí ẩn đồng hồ báo thức. Hannibal nhận xét.
Bob giật mình:
- Điều gì làm cho cậu nói thế, hả Babal? Đây chỉ là mẩu giấy trong hộp thôi mà. Làm sao có thể khẳng định là có liên quan đến đồng hồ báo thức?
Hannibal nhìn hai bạn:
- Có một liên quan, mình có cảm giác rất là rõ. Các cậu hãy nhìn mẩu giấy này. Giấy cắt bằng kéo. Dài khoảng mười centimét, rộng cỡ năm centimét. Mình lật giấy lại. Các cậu thấy gì?
- Dường như là keo khô - Bob nói thử.
- Đúng. Có lẽ mẩu giấy này đã dược dán vào một cái gì đó. Bây giờ, mình lật đồng hồ lại. Dưới đáy, các cậu thấy có một khoảng trống nhỏ. Mẩu giấy đặt vừa khít vào đó. Rồi mình lấy mẩu giấy ra, mình chà ngón tay thử vào kim loại và có cảm giác về một cái gì đó. Đúng là keo khô rồi. Suy luận rất đơn giản: mầu giấy đã được dán dưới đáy đồng hồ la hét. Và do hộp bị lắc, giấy rơi ra khỏi đồng hồ.
Peter có vẻ không hài lòng với lời giải thích:
- Nghe không thông lắm. Ai lại di dán một mẩu giấy vô nghĩa dưới đáy một cái đồng hồ?
- Một vụ bí ẩn, nếu muốn thật sự được gọi như thế, thì phải bí ẩn chứ - Hannibal đáp.
- Đồng ý, Babal à - Peter thừa nhận. Nhưng bọn mình có biết được gì hơn đâu. Trái lại, ta đã quay trở về điểm xuất phát. Bọn mình vẫn không thể nào biết được đồng hồ này từ đâu ra... Babal ơi, cậu làm gì nữa vậy?
- Mình cạo lớp keo khô dưới đáy đồng hồ - Hannibal giải thích. Dường như có cái gì ở phía dưới. Chữ khắc, nhỏ, rất nhỏ và dính đầy keo. Không thể nào đọc được, nhanh lên, vào bộ tham mưu.
Hannibal đi ra phía sau máy in, di chuyển một tấm lưới nằm ở đó, làm lộ một ống tôn to khoảng một chục mét: Ba Thám Tử Trẻ lần lượt bước vào trong cái được gọi là Đường Hầm số hai, có lót thảm để không bị trầy chân khi chạm vào tôn. Lối đi bí mật này dẫn vào bộ tham mưu của Ba Thám Tử Trẻ.
Khi đi hết ống, Hannibal nhắc cửa sập lên. Ba Thám Tử Trẻ trèo vào văn phòng nhỏ xíu của bộ tham mưu. Ba thám tử đã tập trung ở đó một bàn viết, bộ hồ sơ, máy đánh chữ, máy ghi âm và máy điện thoại. Hannibal bật đèn treo ở trần xe lán. Rồi sau khi lấy kính lúp trong ngăn kéo ra, thám tử trưởng tiến hành xem xét đáy đồng hồ, gật đầu, rồi đưa kính lúp và đồng hồ cho Bob.
Bob cũng nhìn qua kính lúp và đọc được một tên khắc bằng chữ nhỏ xíu trên kim loại: A. Felix.
- Nghĩa là sao? Bob hỏi.
- Mình nghĩ ta sắp được biết rồi - Hannibal trả lời. Peter ơi lấy dùm mình quyển danh bạ.
Sau khi lấy danh bạ lừ tay Peter, Hannibal lật nhanh, rồi thốt lên:
- Xem này!
Ở mục “thợ đồng hồ", có khung quảng cáo: A. Felix, thợ đồng hồ. Tiếp theo là địa chỉ và số điện thoại ở Hollywood.
Hannibal cho là phải giải thích cho Peter và Bob:
- Thợ làm đồng hồ thường hay khắc mã số trên đồng hồ mà họ sửa, để giúp họ nhận dạng đồng hồ nếu có được trả lại. Đôi khi họ khắc cả tên, bởi vì họ hãnh diện về công việc đã làm. Mình nghĩ ta đã tìm được người sửa cái đồng hồ này, tức người làm cho nó la hét. Trong cuộc điều tra của ta, đây là chỉ dẫn đầu tiên, một bước tiến đầu tiên. Bây giờ ta phải hỏi ông Felix, để xin tên người đã giao công việc này cho ông.