Tập 6
Tác giả: Cử Nhân Nguyễn Ngọc Hiếu biên dịch
145 CREATIVE …
This man was going up to bed when his wife told him that he'd left the light on in the garden shed, which she could see from the bedroom window. Then he looked for himself and saw that there were people in the shed stealing things. He phoned the police, but they told him that no one was in his area to help, so he said ok, hung up, counted to 30, and phoned the police again.
"Hello. I just called you a few seconds ago because there were people in my shed. Well, you don't have to worry about them now cause I've just shot them all."
Within five minutes there were half a dozen police cars in the area, an Armed Response unit. Of course, they caught the burglars red-handed.
One of the policeman said to this man: "I thought you said that you'd shot them!"
He replied "I thought you said there was nobody available!"
MẪN TIỆP …
Người đàn ông này sắp đi ngủ thì vợ ông nói với ông rằng ông đã để sáng đèn ở nhà vườn, bà có thể thấy từ cửa sổ phòng ngủ.Sau đó ông tự nhìn quanh và thấy có vài người trong nhà vườn ăn trộm đồ. Ông gọi điện cho cảnh sát, nhưng họ nói với ông rằng không có ai trong khu vực ông để giúp đỡ, vì thế ông nói được thôi, treo máy, đếm đến 30, và gọi lại cho cảnh sát.
“Xin chào. Tôi vừa mới gọi ông một vài giây trước vì có người trong nhà vườn tôi.À, bây giờ ông không phải lo lắng về chúng bởi vì tôi vừa mới bắn tất cả chúng nó.”
Trong vòng năm phút có nửa tá xe cảnh sát đến khu vực, một đơn vị Phản ứng vũ trang.Dĩ nhiên, họ bắt quả tang những kẻ trộm đêm.
Một viên cảnh sát nói với người đàn ông này:” Tôi nghĩ ông nói rằng ông đã bắn chúng nó!”
Ông ta trả lời:”Tôi nghĩ ông nói không có ai chuẩn bị sẵn trong khu vực!”
146 THE PAYBACK
Bill had always been a prankster. As each of his friends were married, Bill made sure some type of practical joke was played upon them. Now ready to be married himself, he was dreading the payback he knew was coming.
Surprisingly, the ceremony went off without a hitch. No one stood up during the pause to offer a reason 'why this couple should not be married'. His reception wasn't disrupted by streakers or smoke-bombs, and the car the couple was to take
on their honeymoon was in perfect working order.
When the couple arrived at their hotel and entered the room, Bill even checked for cornflakes in the bed (a gag he had always loved). Nothing, it seemed, was amiss. Satisfied that he had come away unscathed, the couple fell into bed.
Upon waking, the couple was ravenous so Bill called down to room service and asked, "I'd like to order breakfast for two."
At that moment, a soft voice from under the bed said, "Make that five."
TRẢ ĐŨA
Bill đã luôn là một tay chơi khăm. Lúc mỗi trong số những người bạn của anh ta kết hôn thì Bill chắc chắn bày ra một kiểu chơi ác để chơi họ. Bây giờ đến lượt bản thân anh ta sắp cưới, anh ta sợ sự trả đũa anh ta biết đang đến.
Đáng ngạc nhiên là lễ cưới diễn ra không có trở ngại gì. Không ai đứng lên trong lúc tạm nghỉ để đưa ra lý do “ tại sao cặp này không nên cưới nhau”. Tiệc chiêu đãi của anh ta không bị phá đám bởi những người chạy không quần áo hoặc những bom khói, và chiếc xe hơi của cặp vợ chồng phải đảm nhiệm tuần trăng mật của họ chạy hoàn hảo.
Khi cặp vợ chồng đến khách sạn và vào phòng, Bill thậm chí kiểm tra có bánh bắp nướng trên giường không (một thứ anh ta luôn ưa thích). Không có gì là bậy bạ cả, có vẻ như vậy. Hài lòng rằng mình đã đi xa vô sự, cặp vợ chồng ngã vào giường ngủ.
Khi thức dậy, hai người cảm thấy đói cồn cào, vì thế Bill gọi xuống phòng phục vụ và yêu cầu:” Tôi muốn đặt ăn sáng cho hai người.”
Vào ngay lúc ấy, một giọng nói nhẹ nhàng từ dưới gầm giường cất lên:” Làm năm luôn.”
147 DISABLE VETERAN
A retired General hired a new secretary. She was young, sweet and polite. One day while taking dictation, she noticed his fly was open.
When leaving the room, she courteously said, "Oh by the way sir, did you know that your barracks door was open"?
He didn't understand her remark, but later, he happened to look down and saw his zipper was open. He decided to have some fun with his new employee.
Calling her into his office, he asked, "By the way Miss Jones, when you saw my barracks door open, did you also see a soldier standing at attention?"
The secretary replied, "Why no sir, but I did see a little disabled veteran sitting on two duffel bags..."
MỘT CỰU BINH YẾU ỚT BẤT LỰC
Một viên tướng về hưu thuê một cô thư ký mới. Cô ta trẻ, dễ thương và lễ phép. Một ngày kia, trong khi đang viết những lời ông tướng đọc thì cô để ý thấy dây kéo của ông mở ra.
Khi rời phòng, cô lịch sự nói:” Ồ, à này, thưa ông, ông có biết rằng cửa doang trại của ông được mở ra?”
Ông ta không hiểu lời nhắc của cô ta, nhưng sau đó, ông ta ngẫu nhiên nhìn xuống và thấy phéc mơ tuya được mở ra. Ông ta quyết định đùa nhân viên mới.
Gọi cô ta vào văn phòng, ông hỏi: “À này, cô Jones, khi cô thấy cửa doanh trại của tôi mở, cô cũng thấy luôn một người lính đứng nghiêm chứ?”
Cô thư ký trả lời: “Tại sao không, thưa ông, nhưng tôi thấy rõ ràng một cựu binh nhỏ yếu ớt bất lực ngồi trên hai túi đồ lề … “
148 CALMING YOUR SON …
In the supermarket was a man pushing a cart which contained a screaming, bellowing baby. The gentleman kept repeating softly, "Don't get excited, Albert; don't scream, Albert; don't yell, Albert; keep calm, Albert."
A woman standing next to him said, "You certainly are to be commended for trying to soothe your son, Albert."
The man looked at her and said, "Lady, I'm Albert."
DỖ CON TRAI ÔNG …
Trong siêu thị có một người đàn ông đẩy một chiếc xe có một đứa bé thét rống lên. Quý ông này luôn nói đi nói lại một cách nhẹ nhàng:” Đừng bị kích động, Albert; đừng kêu thất thanh, Albert; đừng la hét, Albert; hãy bình tĩnh, Albert.”
Một bà đứng cạnh ông ta nói:” Ông nhất định phải được khen vì cố gắng để dỗ con trai ông, Albert.”
Người đàn ông nhìn bà ta và nói:”Thưa bà, tôi là Albert.”
149 YOU’RE SMARTER ALREADY!
A customer at Green's Gourmet Grocery marveled at the proprietor's quick wit and intelligence.
"Tell me, Green, what makes you so smart?"
"I wouldn't share my secret with just anyone," Green replies, lowering his voice so the other shoppers won't hear. "But since you're a good and faithful customer, I'll let you in on it. Fish heads. You eat enough of them, you'll be positively brilliant."
"You sell them here?" the customer asks.
"Only $4 apiece," says Green.
The customer buys three. A week later, he's back in the store complaining that the fish heads were disgusting and he isn't any smarter.
"You didn't eat enough, " says Green. The customer goes home with 20 more
fish heads. Two weeks later, he's back and this time he's really angry.
"Hey, Green," he says, "You're selling me fish heads for $4 apiece when I can buy the whole fish for $2. You're ripping me off!"
"You see?" says Green. "You're smarter already."
ÔNG ĐÃ THÔNG MINH HƠN RỒI
Một khách hàng tại hàng tạp phẩm Green's Gourmet lấy làm lạ về tài mẫn tiệp vàtrí thông minh của ông chủ hàng.
“Hãy nói cho tôi biết, Green, cái gì làm cho ông quá thông minh như vậy?”
“ Tôi hẳn không chia sẻ bí quyết của tôi với bất cứ người nào,” Green đáp, hạ thấp giọng sao cho những người mua hàng khác không nghe. “Nhưng vì ông là khách hàng tốt và có lương tâm, tôi sẽ chỉ ông cách đó. Đầu cá. Ông ăn đủ đầu cá, ông sẽ thông minh chắc chắn.”
“ Ông có bán đầu cá đây không?” người khách hỏi.
“Chỉ 4 đôla mỗi cái, “ Green nói.
Người khách mua mua 3 cái. Một tuần sau, ông ta quay lại quầy hàng, than rằng đầu cá đáng tởm và ông ta không thông minh lên tí nào.
“ Ông đã ăn không đủ,” Green nói. Người khách ra về với 20 đầu cá nữa. Hai tuần sau, ông ta quay lại và lần này ông ta nổi giận thực sự.
“ Nè, Green,” ông ta nói, “ Ông bán đầu cá cho tôi 4 đôla mỗi cái trong khi tôi có thể mua 2 đôla cả con. Ông đang lừa tôi!”
“Ông xem?” Green nói. “Ông đã thông minh hơn.”
150 THE REASON
A little rural town had one of the highest birth rates in the country and this phenomenon attracted the attention of the sociologists at the state university.
They wrote a grant proposal; got a huge chunk of money; moved to town; set up their computers; got squared away; and began designing their questionnaires and such.
While the staff was busy getting ready for their big research effort, the project director decided to go to the local drugstore for a cup of coffee. He sat down at the counter, ordered his coffee, and while he was drinking it, he told the druggist what his purpose was in town, then asked him if he had any idea why the birth rate was so high.
"Sure," said the druggist. "Every morning the six o'clock train comes through here and blows for the crossing. It wakes everybody up, and, well, it's too late to go back to sleep, and it's too early to get up."
LÝ DO
Một thị xã nhỏ nông thôn có một trong những tỉ lệ sinh cao nhất nước và hiện tượng này thu hút sự chú ý của các nhà xã hội học của đại học quốc gia.Họ viết một dự án trợ cấp; nhận một số tiền lớn; đi đến thị xã; đặt những máy điện toán; xếp đặt tinh tươm; và bắt đầu lập những bản câu hỏi và những việc cần thiết khác.
Trong khi nhóm làm việc đang bận rộn chuẩn bị sẵn sàng cho cố gắng nghiên cứu lớn của họ thì người điều khiển dự án quyết định đi đến nhà thuốc địa phương để uống một ly cà phê.Ông ta ngồi xuống cạnh quầy, kêu một ly cà phê, và trong khi ông ta uống ông ta nói với người bán dược phẩm ông ta ở đây vì mục đích gì, sau đó hỏi ông ta có ý kiến gì vì sao tỉ lệ sinh lại cao.
“Được,” người bán dược phẩm nói. “Mỗi buổi sáng lúc sáu giờ xe lửa đi ngang đây và nổi còi để băng qua. Nó đáng thức mọi người, và, đấy, lúc ấy quá trễ để ngủ lại, và quá sớm để ra khỏi giường.”
151 HEARING VOICES
A guy gets home from work one night and hears a voice. The voice says, "Quit your job, sell your house, take your money, go to Vegas."
The man is disturbed at what he hears and ignores the voice.
The next day when he gets home from work, the same thing happens. The voice tells him, "Quit your job, sell your house, take your money, go to Vegas."
Again the man ignores the voice, though he is very troubled by the event.
Every day, day after day, the man hears the same voice when he gets home from work, "Quit your job, sell your house, take your money, go to Vegas."
Each time the man hears the voice he becomes increasingly upset. Finally, after two weeks, he succumbs to the pressure.He does quit his job, sells his house, takes his money and heads to Vegas.
The moment the man gets off the plane in Vegas, the voice tells him, "Go to Bally's."
So, he hops in a cab and rushes over to Bally's. As soon as he sets foot in the casino, the voice tells him, "Go to the roulette table."
The man does as he is told. When he gets to the roulette table, the voice tells him, "Put all your money on 17."
Nervously, the man cashes in his money for chips and then puts them all on 17. The dealer wishes the man good luck and spins the roulette wheel.
The ball goes round and round. The man anxiously watches the ball as it slowly loses speed until finally it settles into number . . . 21.
The voice says, "Shit..."
NHỮNG GIỌNG NÓI NGHE ĐƯỢC
Vào một buổi tối, một người đàn ông đi làm về và nghe một giọng nói.Giọng này cất tiếng:” Hãy bỏ nghề, bán nhà, lấy tiền, đi tới Vegas (Las Vegas – thành phố cờ bạc nổi tiếng của Mỹ – ND).”
Người đàn ông bối rối khi nghe điều này và phớt lờ nó.
Hôm sau người đàn ông đi làm về, sự việc cũng xảy ra như vậy.Giọng nói bảo anh ta:”Hãy bỏ nghề, bán nhà, lấy tiền, đi tới Vegas.”
Một lần nữa, người đàn ông phớt lờ, mặc dù anh ta băn khoăn về sự việc.
Mỗi ngày, ngày nọ sau ngày kia, người đàn ông nghe cùng một giọng nói khi anh ta đi làm về:”Hãy bỏ nghề, bán nhà, lấy tiền, đi đến Vegas.”
Mỗi lần người đàn ông nghe giọng nói, ông ta ngày càng trở nên bối rối.Cuối cùng, sau hai tuần, anh ta không chịu nổi sức ép. Anh ta thực sự bỏ nghề, bán nhà, lấy tiền và đi thẳng tới Vegas.
Vào lúc người đàn ông rời máy bay ở Vegas, giọng nói bảo anh ta:”Đi tới sòng Bally.”
Vì thế, anh ta nhảy lên tắc xi và chạy đến sòng Bally. Ngay khi anh ta vừa đặt chân xuống sòng bài, giọng nói bảo anh ta:” Hãy đến bàn rulet.”
Người đàn ông làm như anh ta được nói.Khi anh ta đến bàn rulet, giọng nói bảo anh ta:” Hãy đặt hết tiền vào số 17.”
Người đàn ông đổi tiền lấy phỉnh và đặt tất cả vào số 17 một cách lo lắng.Người quay rulet chúc anh ta may mắn và quay bánh xe rulet.
Bàn tròn xoay vòng vòng.Người đàn ông lo lắng nhìn quả cầu trong lúc nó từ từ giảm tốc độ cho tới khi nó dừng lại ở số … 21.
Giọng nói lên tiếng:”Cức thật … “
152 ORGANIC VEGETABLES
The other day it was my turn to prepare dinner so I asked my wife to go over to the local market and buy some organic vegetables.
She came back rather upset. When I asked her what was wrong she said, "I don't think I like that produce guy. I went and looked around for your organic vegetables and I couldn't find any. So I asked him where the organic vegetables were.
"He didn't know what I was talking about so I said, 'These vegetables are for my husband. Have they been sprayed with any poisonous chemicals?'
"And he said, 'No, ma'am. You'll have to do that yourself.'"
RAU HỮU CƠ
Vào một ngày nọ, đến lượt tôi chuẩn bị bữa ăn, vì thế tôi nói vợ tôi đi tới siêu thị địa phương và mua một số rau hữu cơ1.
Nàng ra về hơi thất vọng. Khi tôi hỏi nàng điều gì xảy ra thì nàng đáp:”Em không nghĩ em thích sản phẩm đó anh ạ.Em đi và nhìn quanh tìm rau hữu cơ nhưng em không thể tìm ra tí gì.Vì thế em hỏi ông nhân viên siêu thị rau hữu cơ ở đâu.
“Ông ta không biết em đang nói gì, vì thế em nói:”Những thứ rau này dành cho chồng tôi.Chúng có bị xịt những hóa chất độc hại không?”
“Và ông ta nói:”Không, thưa bà.Bà phải tự làm điều đó.””
153 WHICH COMPANY?
A professor was giving a lecture on company slogans in a college advertising and marketing class.
"Joe," he asked, "which company has the slogan, 'Come fly the friendly skies'?"
"United." Joe answered.
"Brenda, can you tell me which company has the slogan, "Don't leave home without it?"
Brenda answered the correct credit card company with no difficulty.
"Now John, Tell me which company uses the slogan, 'Just do it'?"
And John answered, "Mom."
CÔNG TY NÀO?
Một giáo sư đang giảng bài về những khẩu hiệu công ty trong một lớp cao đẳng về quảng cáo và marketing.
“Joe,” ông hỏi, “công ty nào có khẩu hiệu “Đi bay trên những bầu trời thân thiện?”
“ United.” Joe trả lời
“Brenda, em có thể cho thầy biết công ty nào có khẩu hiệu “Đừng rời khỏi nhà mà không mang theo cái đó.”
Brenda trả lời đúng công ty thẻ tín dụng mà không có khó khăn gì.
Bây giờ, John, cho tôi biết công ty nào dùng khẩu hiệu “Hãy làm điều đó”?”
Và John trả lời:”Má.”
154 TAXES
A visitor from Holland was chatting with his American friend and was jokingly explaining about the red, white and blue in the Netherlands flag.
"Our flag symbolizes our taxes," he said."We get red when we talk about them, white when we get our tax bill, and blue after we pay them."
"That's the same with us," the American said, "only we see stars, too."
THUẾ
Một người khách từ Hà lan đang tán gẫu với một người bạn Mỹ và giải thích một cách bỡn cợt về màu đỏ, trắng và xanh trên cờ Hà lan.
“Cờ chúng tôi tượng trưng cho thuế chúng tôi,” anh ta nói.Chúng tôi đỏ mặt khi nói về thuế, trắng bệch mặt khi nhận hóa đơn thuế và xanh mặt khi trả tiền thuế.”
“Chúng tôi cũng vậy,” người Mỹ nói, “thêm vào đó, chỉ có chúng tôi thấy những ngôi sao.”
155 WAKEUP CALL
One night at an economy motel, I ordered a 6:00 a.m. wake-up call. The next morning, I awoke before 6:00, but the phone did not ring until 6:30.
"Good morning," a young man said sheepishly. "This is your wake-up call."
Annoyed, I let the hotel worker have it. "You were supposed to call me at 6:00 AM!" I complained. "What if I had a million-dollar deal to close this morning, and your oversight made me miss out on it?"
"Well, sir," the desk clerk quickly replied, "if you had a million-dollar deal to close, you probably wouldn't be staying in this motel!"
ĐIỆN THOẠI BÁO THỨC
Một buổi tối tại một motel1, tôi dặn một cuộc gọi báo thức lúc 6:00 sáng. Sáng hôm sau, tôi thức dậy trước 6:00, nhưng điện thoại không reo cho đến 6:30.
“Xin chào,” một người đàn ông trẻ ngượng ngùng nói.”Đây là điện thoại báo thức của ông.”
Bực mình, tôi quyết định nói với nhân viên khách sạn. “Các ông được báo là sẽ gọi tôi lúc 6:00 sáng!” tôi than phiền.”Điều gì sẽ xảy ra nếu tôi có một thương vụ một triệu đô la hoàn tất sáng nay, và sơ suất của các ông làm tôi lỡ việc?”
“Sao, thưa ông,” viên thư ký nhanh miệng trả lời,” nếu ông có một thương vụ một triệu đô la để hoàn tất, ông hẳn đã không ở trong motel này!”
156 A STORY ABOUT MARK TWAIN
[Supposedly a true story...]
James McNeill Whistler (whose most famous painting is popularly known as "Whistler's Mother") is reported to have displayed a just completed painting to Mark Twain.
Twain looked at the painting judiciously from a variety of angles and distances while Whistler waited impatiently for the verdict.
Finally, Twain leaned forward and, making an erasing gesture with his hand, said, "I'd eradicate that cloud if I were you."
Whistler cried out in agony, "Careful! The paint is still wet."
"That's all right," Twain said coolly, "I'm wearing gloves."
MỘT CÂU CHUYỆN VỀ MARK TWAIN
[Được cho là một câu chuyện có thật … ]
James McNeill Whistler (người có bức tranh nổi tiếng nhất được biết rộng rãi dưới tên gọi “Mẹ của Whistler”) được kể lại là đã cho Mark Twain xem một bức tranh vừa hoàn tất.
Twain thận trọng nhìn vào bức tranh từ nhiều góc độ và tầm nhìn khác nhau trong lúc Whistler kiên nhẫn chờ nghe nhận xét.
Cuối cùng, Twain cúi người và làm một động tác xóa bằng tay, nói:”Tôi sẽ xóa đám mây đó nếu tôi là anh.”
Whistlet thét to đau đớn:”Cẩn thận! Bức tranh vẫn còn ướt.”
“Không sao đâu,” Twain nói điềm nhiên, “Tôi đang mang găng tay.”
157 THAT’S HOW YOU’RE GOING TO LOOK
When I went to get my driver's license renewed, our local motor-vehicle bureau was packed. The line inched along for almost an hour until the man ahead of me finally got his license.
He inspected his photo for a moment and commented to the clerk, "I was standing in line so long, I ended up looking pretty grouchy in this picture."
The clerk looked at his picture closely, and reassured him, "It's okay. That's how you're going to look when the cops pull you over anyway."
ĐÓ SẼ LÀ DÁNG VẺ CỦA ÔNG
Khi tôi đi thay mới bằng lái xe của tôi thì văn phòng mô tô-xe cộ chật ních. Dòng người đi từng bước trong gần một giờ cho đến khi người đàn ông phía trên tôi cuối cùng lấy bằng của ông ta.
Ông ta xem xét kỹ tấm hình của mình trong một lúc và nhận xét với viên thư ký:” Tôi đã đứng xếp hàng quá lâu, cuối cùng tôi trông có vẻ khá cáu kỉnh trong tấm hình này.”
Viên thư ký nhìn kỹ bức tranh và trấn an ông ta :” Không sao đâu. Dù sao đi nữa đó sẽ là dáng vẻ của ông khi cảnh sát dẫn ông đi.”
158 THINKING OF BEER
Thought this was particularly apt for me and Wednesday afternoons...
Sometimes when I reflect back on all the beer I drink I feel ashamed.
Then I look into the glass and think about the workers in the brewery and all of their hopes and dreams.
If I didn't drink this beer, they might be out of work and their dreams would be shattered. Then I say to myself, "It is better that I drink this beer and let their dreams come true than be selfish and worry about my reputation."
NGHĨ VỀ BIA
Nghĩ về điều này đặc biệt thích hợp với tôi và những buổi chiều thứ tư …
Thỉnh thoảng khi tôi nghĩ lại về tất cả số bia tôi uống, tôi cảm thấy xấu hổ.
Sau đó tôi nhìn vào cái ly và nghĩ về những công nhân trong nhà máy bia và tất cả những hy vọng và mơ ước của họ.
Nếu tôi đã không uống bia này, họ có thể đã bị thất nghiệp và những ước mơ của họ đã bị tan vỡ. Sau đó tôi tự nhủ:” Tốt hơn tôi uống bia này và để giấc mơ họ thành sự thật hơn là ích kỷ và lo nghĩ về thanh danh của tôi.”
159 BUSSINESS AND FISHING
One day a fisherman was lying on a beautiful beach, with his fishing pole propped up in the sand. He was enjoying the warmth of the afternoon sun and the prospect of catching a fish.
About that time, a businessman came walking down the beach, trying to relieve some of the stress of his workday. He noticed the fisherman sitting on the beach and decided to find out why this fisherman was fishing instead of working harder to make a living for himself and his family.
"You aren't going to catch many fish that way," said the businessman to the fisherman, "you should be working rather than lying on the beach!"
The fisherman looked up at the businessman, smiled and replied, "And what will my reward be?"
"Well, you can get bigger nets and catch more fish!" was the businessman's answer.
"And then what will my reward be?" asked the fisherman, still smiling.
The businessman replied, "You will make money and you'll be able to buy a boat, which will then result in larger catches of fish!" "And then what will my reward be?" asked the fisherman again.
The businessman was beginning to get a little irritated with the fisherman's questions. "You can buy a bigger boat, and hire some people to work for you!" he said.
"And then what will my reward be?" repeated the fisherman.
The businessman was getting angry. "Don't you understand? You can build up a fleet of fishing boats, sail all over the world, and let all your employees catch fish for you!"
Once again the fisherman asked, "And then what will my reward be?"
The businessman was red with rage and shouted at the fisherman, "Don't you understand that you can become so rich that you will never have to work for your living again! You can spend all the rest of your days sitting on this beach, looking at the sunset. You won't have a care in the world!"
The fisherman, still smiling, looked up and said, "And what do you think I'm doing right now?"
LÀM ĂN VÀ CÂU CÁ
Một ngày kia, một người câu cá đang nằm trên một bãi biển đẹp với một cần câu cắm trên cát. Ông ta đang hưởng cái ấm áp của mặt trời chiều và sự chờ đợi bắt một con cá.
Vào lúc đó, một thương gia đi xuống bãi biển, cố gắng làm dịu đi phần nào cơn stress của ngày làm việc. Ông ta chú ý thấy người đàn ông câu cá ngồi trên bãi biển và quyết định tìm ra tại sao người câu cá này đi câu cá thay vì làm việc chăm chỉ hơn để kiếm sống cho bản thân ông ta và gia đình.
“Ông sẽ không bắt được con cá nào theo kiểu đó,” thương gia nói với người câu cá, “ông nên làm việc hơn là nằm trên bãi biển!”
Người câu cá nhìn lên thương gia, mỉm cười đáp:”Và phần thưởng của tôi là gì?”
“À, ông sẽ có được những tấm lưới lớn hơn và bắt nhiều cá hơn!” là câu trả lời của thương gia.
“Và sau đó phần thưởng của tôi là gì?” người câu cá hỏi trong khi vẫn mỉm cười.
Thương gia đáp:”Ông sẽ làm ra tiền và ông sẽ có thể mua được một chiếc tàu, sau đó kết quả là bắt nhiều cá hơn nữa!” “Và sau đó phần thưởng của tôi là gì?” người câu cá lại hỏi.
Thương gia bắt đầu hơi bực mình với những câu hỏi của người câu cá. “Ông có thể mua chiếc tàu lớn hơn, và thuê một số người làm việc cho ông!” ông ta nói.
“Và sau đó phần thưởng của tôi là gì?” người câu cá lặp lại.
Thương gia trở nên giận dữ.”Ông không hiểu sao? Ông có thể xây dựng một đoàn tàu, chạy khắp thế giới, và để tất cả những người làm công của ông bắt cá cho ông!”
Một lần nữa người câu cá hỏi:”Và sau đó phần thưởng của tôi là gì?”
Thương gia đỏ mặt giận dữ và thét vào mặt người câu cá:” Ông không hiểu rằng ông sẽ trở nên rất giàu có đến nỗi ông sẽ không bao giờ phải làm việc kiếm sống nữa! Ông có thể dùng những ngày còn lại ngồi trên bãi biển này, ngắm hoàng hôn. Ông sẽ không lo lắng gì trong thế giới này!”
Vẫn mỉm cười, người đàn ông câu cá nhìn lên và nói:”Và ông nghĩ gì về việc tôi đang làm lúc này?”
160 WHAT DID HE UNDERSTAND?
Two American women stopping at the Hotel in Lisbon wanted another chair in their room. The steward who answered their ring could not understand English.
One of the women pointed to the only chair in the room, then tried pantomime, seating herself in an imaginary chair.
With a knowing smile, the steward bowed and motioned for her to follow him. At the end of the corridor, he stopped, smiled, and bowed again, and pointed triumphantly to the door of the Ladies Room.
ANH TA ĐÃ HIỂU GÌ?
Hai phụ nữ Mỹ ở lại tại một khách sạn ở Lisbon muốn một cái ghế nữa trong phòng họ. Người phục vụ trả lời điện thoại không hiểu tiếng Anh.Một trong hai phụ nữ chỉ vào chiếc ghế duy nhất trong phòng, sau đó cố “diễn kịch câm”, tự ngồi vào một chiếc ghế tưởng tượng.
Với một nụ cười hiểu biết, người phục vụ cúi chào và ra hiệu cho cô ta đi theo anh ta.Tới cuối hành lang, anh ta dừng lại, mỉm cười, và cuối chào lần nữa, và hoan hỉ chỉ vào cánh cửa phòng vệ sinh nữ.
161 HOW DID THE FLORIST DIFFUSE
THE BUSINESSMAN’S ANGER?
A new business was opening and one of the owner's friends wanted to send flowers for the occasion. They arrived at the new business site and the owner read the card. It said, "Rest in Peace." The owner was angry and called the florist to complain. He let the florist know in no uncertain terms how angry he was about the obvious mistake.
The florist wisely diffused the man's anger when she calmly said, "Sir, I'm really sorry for the mistake, but just imagine this... somewhere there is a funeral taking place today, and they have flowers with a note saying, "Congratulations on your new location!"
NGƯỜI BÁN HOA LÀM GIẢM CƠN GIẬN DỮ CỦA THƯƠNG GIA NHƯ THẾ NÀO?
Một thương gia mở cửa hàng và những người bạn của ông chủ muốn gửi hoa trong dịp này.Hoa được đưa tới điểm kinh doanh mới và ông chủ đọc tấm cạc. Trong đó viết:” Yên nghỉ trong tĩnh lặng.” Ông chủ nổi giận và gọi người bán hoa tới để than phiền.Ông ta cho người bán hoa biết một cách quả quyết là ông ta giận dữ như thế nào về cái lỗi rành rành kia.
Người bán hoa khôn ngoan làm giảm cơn giận của người đàn ông khi cô ta điềm tĩnh nói:”Thưa ông, tôi thật sự lấy làm tiếc về sai sót này, nhưng chỉ cần tưởng tượng điều này … ở nơi nào đó có một đám tang diễn ra hôm nay, và họ nhận vòng hoa với dòng chữ :”Chúc mừng địa điểm mới của bạn!”
162 STUDENTS AND THE WAYS THEY SAY
“GOOD MORNING”
When I first started college, the Dean came in and said, "Good Morning" to all of us. When we echoed back to him, he responded "Ah, you're Freshmen."
He explained. "When you walk in and say good morning, and they say good morning back, it's Freshmen. When they put their newspapers down and open their books, it's Sophomores. When they look up so they can see the instructor over the
tops of the newspapers, it's juniors. When they put their feet up on the desks and keep reading, it's seniors."
"When you walk in and say good morning, and they write it down, it's graduate students."
SINH VIÊN VÀ CÁCH HỌ NÓI “GOOD MORNING”
Khi tôi lần bắt đầu đại học, thầy trưởng khoa bước vào và nói:”Xin chào” với tất cả chúng tôi. Khi chúng tôi lặp lại lời ấy với thầy, thầy trả lời:”A, các bạn là những tân sinh viên.”
“Thầy giải thích:”Khi bạn bước vào và nói xin chào, và sinh viên nói xin chào trở lại thì đó là sinh viên mới. Khi họ đặt những tờ báo của họ xuống và lật sách thì đó là sinh viên năm hai. Khi họ nhìn lên sao cho có thể nhìn thấy giảng viên qua đầu những tờ báo của họ thì đó là sinh viên năm áp chót. Khi họ đặt chân lên bàn và vẫn tiếp tục đọc thì đó là sinh viên năm cuối.”
“Khi bạn bước vào và nói xin chào, và họ viết xuống thì đó là sinh viên tốt nghiệp.”
163 WHO WAS SURPRISED ?
The Father, passing thru the son's college town late one night on a business trip, thought he would pay a surprise visit to the boy.
Arriving at the fraternity house, he knocked on the door.After several minutes of knocking, a sleepy voice drifted down from a second floor window. "Whaddya want?"
"Does Jimmy Duncan live here?" asked the father.
"Yeah!" replied the voice. "Dump him on the front porch and we'll take care of him in the morning."
AI NGẠC NHIÊN?
Người cha, vào một đêm kia đi qua thành phố đại học của con trai nhân chuyến đi làm ăn, nghĩ rằng ông ta sẽ gây một lần ghé thăm ngạc nhiên đối với con trai.
Đến nhà hội nam sinh viên đại học, ông ta gõ cửa.Sau một vài phút, một giọng ngái ngủ vọng xuống từ cửa sổ tầng hai. “Chú muốn …uốn… gì?”
“Jimmy Duncan có ở đây không?” người cha hỏi.
“Dạ có!” vẫn giọng đó trả lời.”Hãy quăng nó xuống hè trước rồi tụi cháu sẽ lo cho nó sáng mai.”
164 I’M AFRAID …
A robust-looking gentleman ate a fine meal at an expensive restaurant and topped it off with some Napoleon brandy, then he summoned the headwaiter. "Do you recall," he asked pleasantly, "how a year ago, I ate just such a repast here
and then, because I couldn't pay for it, you had me thrown into the gutter like a common bum?"
"I'm very sorry sir." began the contrite headwaiter.
"Oh, it's quite all right." said the guest, "but I'm afraid I'll have to trouble you again..."
TÔI E RẰNG …
Một quý ông bề ngoài cường tráng ăn một bữa ngon lành trong một nhà hàng đắt tiền và tráng miệng với một vài ly rượu Napoleon, sau đó ông ta gọi người quản lý.”Ông có nhớ không,” ông ta hỏi một cách thân mật, “sao đó một năm trước đây, tôi dùng chỉ một bữa ăn như thế này ở đây và sau đó, vì tôi không thể trả tiền, ông đã quăng tôi vào rãnh nước như một tên ăn mày thường thấy?”
“Tôi rất lấy làm buồn thưa ông,” viên quản lý hối hận bắt đầu.
“Ồ, không sao hết.” khách nói, “nhưng tôi e rằng tôi sẽ phải làm phiền ông lần nữa…”
165 WRITE MORE LEGIBLY!
An English teacher often wrote little notes on student essays.She was working late one night, and as the hours passed, her handwriting deteriorated.
The next day a student came to her after class with his essay she had corrected. "I can't make out this comment you wrote on my paper."
The teacher took the paper, and after squinting at it for a minute, sheepishly replied, "It says that you need to write more legibly!"
HÃY VIẾT DỄ ĐỌC HƠN!
Một giáo viên tiếng Anh thường viết một ít ghi chú trên các bài luận của học sinh. Một buổi tôí cô ta làm việc trễ, và trong khi thời gian trôi qua, chữ viết của cô ta dần tháu đi.
Hôm sau một sinh viên đi gặp cô ta sau giờ học với bài luận cô ta đã sửa.”Em không thể đọc được lời nhận xét cô đã viết trên bài em.”
Cô giáo cầm bài viết, và sau khi nhìn qua trong một phút ngượng ngùng trả lời:”Dòng chữ viết rằng em cần phải viết dễ đọc hơn!”
166 WHY’D I GET MY FACE SLAPPED?
An old woman, a young woman, and Englishman, and an Irishman are travelling in the compartment of a train together across the British countryside. Each of the four of them is ignoring the other three.
Suddenly, the train enters a tunnel, and the compartment is thrown into pitch blackness. Out of the darkness comes the sound of a kiss, then the sound of a slap.
The train leaves the tunnel, and the travellers act as though nothing happened.
The old woman, however, is thinking to herself, "Look at that young woman sitting there next to me, acting as if nothing happened. I KNOW the Englishman kissed her."
The young woman is thinking to herself, "Why would an Irishman kiss an old lady?"
The Englishman is thinking to himself, "I didn't to anything! Why'd I get MY face slapped?"
And the Irishman is thinking to himself, "How do you like that? I kiss the back of my hand, slap an Englishman in the face and get away with it!"
TẠI SAO TA BỊ TÁT VÀO MẶT?
Một bà lão, một phụ nữ trẻ, và một người đàn ông người Anh, và một người đàn ông Ai-len đang đi trong cùng một ngăn của một chuyến xe lửa băng qua miền đồng quê nước Anh. Mỗi người trong số họ đều không quan tâm đến ba người kia.
Đột nhiên, xe lửa đi vào một đường hầm, và ngăn xe lửa trở nên tối đen như mực. Từ trong bóng tối bỗng vọng ra âm thanh của một nụ hôn, sau đó tiếng động của một cái tát.
Con tàu rời đường hầm, và những nhà du hành làm như không có gì xảy ra.
Tuy vậy, bà lão tự nghĩ:” Nhìn người phụ nữ trẻ kia ngồi cạnh ta, làm như không có gì xảy ra. TA BIẾT người đàn ông Aêng lê kia đã hôn cô ta.”
Người phụ nữ trẻ tự nghĩ:”Tại sao người đàn ông Ai-len lại hôn một bà lão?”
Người đàn ông Aêng lê tự nghĩ:”Ta không làm gì cả!Tại sao ta bị tát vào mặt?”
Và người Ai-len tự nghĩ:” Làm sao mi thích điều đó được? Ta hôn mu bàn tay ta, tát vào mặt gã Aêng lê và chuồn đi!”
167 TYPES OF BRA
A man walks into the woman's section of a department store and tells the sales clerk he wants to buy a bra for his wife.
"What type of bra?" asked the clerk
"Type?" inquires the man "There is more than one type?"
"There are three types." replies the clerk "The Catholic type, the Salvation Army type, and the Baptist type. Which one do you need?"
Still confused the man ask "What is the difference in them?"
The clerk responds "It is really very easy. The Catholic type supports the masses, the Salvation Army type lifts up the fallen and the Baptist type makes mountains out of mole hills."
NHỮNG KIỂU ÁO NGỰC
Một người đàn ông đi vào gian phụ nữ của một cửa hàng và nói với người bán hàng ông ta muốn mua một áo ngực cho vợ.
“Kiểu áo ngực nào?” người bán hàng hỏi.
“Kiểu?” người đàn ông hỏi. “Có nhiều hơn một kiểu?”
“Có ba kiểu.” người đàn ông trả lời. “Kiểu Thiên Chúa Giáo, kiểu Đội Quân Cứu Tế, và kiểu giáo phái Baptist. Ông cần kiểu nào?”
Vẫn còn lúng túng, người đàn ông hỏi:”Chúng khác nhau như thế nào?”
Người bán hàng trả lời:”Thực sự rất dễ. Kiểu Thiên Chúa Giáo cổ vũ cho những đám đông, kiểu Đội Quân Cứu Tế nâng cao những cái xệ xuống và kiểu giáo phái Baptist làm cho những cái bình thường hóa quan trọng.”
168 AN ARGUMENT
During a neighborhood party here, I got into an argument with my neighbor, Van, about presidential politics. Finally, he asked me why I was such a dedicated Republican.
I told him that my Father and GrandFather were Republicans before me and that I was carrying on the family tradition.
"That's it ?" said my exasperated neighbor. "What if your Father and GrandFather had been horse thieves ?"
"Well..." I replied, "I suppose then I'd be a Democrat like you."
MỘT CUỘC TRANH CÃI
Trong bữa tiệc láng giềng, tôi tranh cãi với một người láng giềng Van về đời sống chính trị tranh cử tổng thống. Cuối cùng anh ta hỏi tôi vì sao tôi là một đảng viên trung thành của đảng Cộng hòa như vậy.
Tôi nói với anh ta rằng cha tôi và ông nội tôi là những người Cộng Hòa trước tôi và rằng tôi tiếp tục truyền thống gia đình.
“Thế à?” người hàng xóm cáu tiết nói. “Nếu cha bạn và ông nội bạn là những tên trộm ngựa thì sao?”
“À…” tôi đáp, “tôi cho là tôi sẽ trở thành một người Dân chủ như ông.”
169 DIVERT YOUR COURSE
This is the transcript of the ACTUAL radio conversation of a US naval ship with Canadian authorities off the coast of Newfoundland in October 1995. Radio conversation released by the Chief of Naval Operations
10-10-95.
Canadians: Please divert your course 15 degrees the South to avoid a collision.
Americans: Recommend you divert your course 15 degrees the North to avoid a collision.
Canadians: Negative. You will have to divert your course 15 degrees to the South to avoid a collision.
Americans: This is the Captain of a US Navy ship. I say again, divert YOUR course.
Canadians: No. I say again, you divert YOUR course.
Americans: THIS IS THE AIRCRAFT CARRIER USS LINCOLN, THE SECOND LARGEST SHIP IN THE UNITED STATES' ATLANTIC FLEET. WE ARE ACCOMPANIED BY THREE DESTROYERS, THREE CRUISERS AND NUMEROUS SUPPORT VESSELS. I DEMAND THAT YOU CHANGE YOUR COURSE 15 DEGREES NORTH, I SAY AGAIN, THAT'S ONE FIVE DEGREES NORTH, OR COUNTER-MEASURES WILL BE UNDERTAKEN TO ENSURE THE SAFETY OF THIS SHIP.
Canadians: This is a lighthouse. Your call!
ĐỔI HƯỚNG TÀU CHẠY
Đây là bản ghi một đoạn đối thoại vô tuyến điện CÓ THỰC của một tàu hải quân Mỹ và nhà chức trách Canađa ở ngoài bờ biển Newfoundland vào tháng 10 – 1995.Đoạn đối thoại vô tuyến điện được tư lệnh tác chiến hải quân đưa ra vào 10 – 10 – 95.
Người Canađa:” Xin hãy chuyển hướng đi 15 độ phía nam để tránh một vụ va chạm.
Người Mỹ:Đề nghị các ông chuyển hướng tàu 15 độ phía bắc để tránh một vụ va chạm.
Người Canađa: Phản đối. Các ông sẽ phải chuyển hướng tàu 15 độ phía nam để tránh một vụ va chạm.
Người Mỹ:Đây là thuyền trưởng tàu Hải quân Mỹ. Tôi nhắc lại:Hãy chuyển hướng tàu CỦA CÁC ÔNG.
Người Canađa: Không. Tôi nhắc lại:Các ông hãy chuyển hướng tàu CỦA CÁC ÔNG.
Người Mỹ: ĐÂY LÀ HÀNG KHÔNG MẪU HẠM USS LINCOLN, CHIẾC TÀU LỚN THỨ HAI CỦA HẠM ĐỘI ATLANTIC CỦA MỸ. CHÚNG TÔI ĐƯỢC HỘ TỐNG BỞI BA TÀU KHU HẠM, BA TUẦN DƯƠNG HẠM VÀ NHIỀU TÀU LỚN HỘ TỐNG. TÔI YÊU CẦU CÁC ÔNG ĐỔI HƯỚNG TÀU 15 ĐỘ PHÍA BẮC, TÔI NHẮC LẠI 15 ĐỘ PHÍA BẮC, HOẶC KHÔNG THÌ NHỮNG BIỆN PHÁP ĐÁNH TRẢ SẼ ĐƯỢC THỰC HIỆN ĐỂ BẢO ĐẢM AN TOÀN CHO CHIẾC TÀU NÀY.
Người Canađa: Đây là một hải đăng, người gọi ạ!
170 A PAINTING
During a modern-art exhibition at a museum, an artist was explaining his work that was on display. "This," he said, pointing to a completely black canvas, "is a cow grazing."
"Well, where is the grass?" asked one particularly confused visitor.
"The cow has eaten it," the artist explained.
"Well, then," the visitor said, "where's the cow?"
"Why should she stay," the artist replied, "after she'd eaten all the grass?"
MỘT BỨC TRANH
Trong một cuộc triển lãm nghệ thuật hiện đại ở một viện bảo tàng, một họa sĩ đang giải thích một bức tranh đang trưng bày.Anh ta chỉ tay vào bức vẽ hoàn toàn đen và nói “Đây là con bò đang ăn cỏ.”
“À, cỏ đâu ?” một vị khách đặc biệt bối rối hỏi.
“Con bò ăn hết rồi,” họa sĩ giải thích.
“Vậy thì con bò đâu?” vị khách nói.
“Tại sao nó ở đó sau khi đã ăn hết cỏ ?” họa sĩ trả lời.
171 THE CHAUFFEUR DELIVERING SCIENTIFIC SPEECH
A famous scientist was on his way to yet another lecture when his chauffeur offered his employer an unusual proposition. "I've heard your speech so many times I bet I could deliver it and give you the night off," he said.
"That sounds great," the scientist said. When they got to the auditorium, the scientist put on the chauffeur's cap and sat in the back row. The chauffeur walked up to the lectern, delivered the speech and asked if there were any questions.
"Yes," said a man in the audience, and launched into a highly technical question. The chauffeur was panic-stricken for a moment but quickly recovered.
"That's an easy one," he replied. "It is so easy, in fact, that I'm going to get my chauffeur to stand up and answer it."
TÀI XẾ NÓI CHUYỆN KHOA HỌC
Một nhà khoa học nổi tiếng đang trên đường đi thuyết giảng thì người lái xe của ông đưa ra một đề nghị khác thường.” Tôi đã nghe bài nói của ngài quá nhiều lần và tôi đánh cuộc tôi có thể nói như thế và cho ông một buổi tối nghỉ ngơi,” ông ta nói.
Nhà khoa học đáp:” Hay lắm.” Khi họ đến thính phòng, nhà khoa học đội mũ của người lái xe vào và ngồi ở hàng ghế sau.Người lái xe đi lên bục giảng, bắt đầu nói chuyện và sau đó hỏi có ai muốn hỏi gì không.
”Có,” một người đàn ông từ phía thính giả nói và ông ta đặt một câu hỏi chuyên sâu về khoa học.Người lái xe hoảng sợ trong giây lát nhưng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh.
“Đó là một câu hỏi dễ,” ông ta đáp.”Thực tế,nó quá dễ đến nỗiø tôi sẽ gọi người lái xe của tôi đứng lên và trả lời câu hỏi đó.”
172 I WISH …
A homeless man walked up to an elegantly dressed woman and told her, "Excuse me, madam, but I haven't eaten for six days."
"Oh dear," she replied enviously. "I wish I had your willpower."
TÔI ƯỚC …
Một người vô gia cư bước tới một người đàn bà ăn mặt sang trọng và nói:”Xin lỗi, thưa bà, tôi chưa ăn gì trong sáu ngày.”
“Ô trời,” người đàn bà trả lời một cách ganh tị.” Tôi ước gì tôi có khả năng như ông.”
173 SLEEPING SOLDIERS
By the time the soldier pulled into the little town, every hotel room was taken. "You've got to have a room somewhere," he pleaded with a proprietor. "Well, I do have a double room with one occupant, but he's an Air Force guy," admitted the manager, "and he might be glad to split the cost. But to tell you the truth, he snores so loudly that people in adjoining rooms have complained in the past. I'm not sure it'd be worth it to you..." "No problem," the tired army guy assured him, "I'll take it." The next morning the soldier came down to breakfast table."How'd you sleep?" asked the manager. "Never better!" said the soldier. The manager was impressed. "No problem with the other guy snoring all night long?" "No, I shut him up in no time," explained the soldier. "How'd you manage that?" "Well, he was already in bed, snoring away, when I walked into the room, so I gave him a kiss on the cheek," explained the soldier. Then, I whispered in his ear, 'Goodnight, beautiful,' and he sat up all night looking at me."
LÍNH NGỦ
Vào lúc người lính đi vào thị xã nhỏ, mọi phòng khách sạn đều đã có người ở. “Ông còn một căn phòng ở đâu đó,” anh ta năn nỉ người chủ khách sạn. “Ồ, tôi thực sự còn một phòng đôi có một người ở, nhưng anh ta là một người bên Không Lực,” ông chủ thừa nhận, “và có lẽ anh ta sẽ mừng khi chia giá phòng. Nhưng nói thật với anh, anh ta ngáy lớn đến nỗi người ta ở những phòng kế bên đã than phiền. Tôi không chắc chắn căn phòng đó đáng giá đối với anh …” “Không sao,” người lính mệt mỏi quả quyết, “tôi sẽ nhận phòng đó.” Sáng hôm sau người lính đi xuống bàn ăn sáng. “Anh ngủ như thế nào?” ông chủ hỏi. “Chưa bao giờ tốt hơn!” người lính nói. Ông chủ bị ấn tượng. “Không có vấn đề gì với anh chàng ngáy suốt đêm dài kia chứ?” “Không, tôi khóa miệng anh ta ngay tức thì,” người lính giải thích. “Làm thế nào mà anh làm được điều đó?” “À, anh ta đã nằm trên giường rồi, ngáy ầm ầm thì tôi đi vào phòng, vì thế tôi hôn anh ta một cái trên má,” người lính giải thích. Rồi tôi thì thầm bên tai anh ta:”Chúc buổi tối tốt lành, anh chàng đẹp trai,” và anh ta ngồi dậy suốt đêm nhìn tôi.”
174 WINK
A man with a winking problem is applying for a position as a sales representative for a large firm. The interviewer looks over his papers and says, "This is phenomenal. You've graduated from the best schools; your recommendations are wonderful, and your experience is unparalleled. Normally, we'd hire you without a second thought. However, a sales representative has a highly visible position, and we're afraid that your constant winking will scare off potential customers.I'm sorry...we can't hire you."
"But wait," he said. "If I take two aspirin, I'll stop winking!"
"Really? Great! Show me!"
So the applicant reaches into his jacket pocket and begins pulling out all sorts of condoms: red condoms,blue condoms, ribbed condoms, flavored condoms;finally, at the bottom, he finds a packet of aspirin. He tears it open, swallows the pills, and stops winking.
"Well," said the interviewer, "that's all well and good, but this is a respectable company, and we will not have our employees womanizing all over the country!"
"Womanizing? What do you mean? I'm a happily married man!"
"Well then, how do you explain all these condoms?"
"Oh, that," he sighed. "Have you ever walked into a pharmacy, winking, and asked for aspirin?"
NHÁY MẮT
Một người đàn ông bị tật nháy mắt nột đơn xin một chỗ đại diện mãi vụ trong một công ty lớn. Người phỏng vấn xem xét đơn anh ta và nói:”Đây là việc có tính hiện tượng. Ông đã tốt nghiệp trường hạng nhất; ông có những đức tính tuyệt vời, và kinh nghiệm của ông thì vô song. Thường thì chúng tôi sẽ thuê ông mà không nghĩ ngợi lần nữa. Tuy vậy, một đại diện mãi vụ phải có một vị trí người ta thường trông vào, và chúng tôi e rằng việc ông nháy mắt liên tục sẽ xua đuổi khách hàng tiềm năng. Tôi xin lỗi … chúng tôi không thể thuê ông được.”
“Đợi đã,” ông ta nói. “Nếu tôi uống hai viên aspirin, tôi sẽ ngưng nháy mắt!”
“Thế à? Hay quá! Hãy cho tôi thấy!”
Ví vậy người nộp đơn lục trong túi áo vét tông và bắt đầu lôi ra tất cả các loại bao cao su: bao cao su đỏ, bao cao su xanh, bao cao su có đường gân, bao cao su có mùi; cuối cùng, dưới đáy, ông ta tìm ra một gói nhỏ aspirin. Ông ta xé nó ra, nuốt hai viên thuốc và ngưng nháy mắt.
“À,” người phỏng vấn nói, “vậy hay, nhưng đây là một công ty đứng đắn, và chúng tôi sẽ không cho phép nhân viên tán tỉnh phụ nữ khắp cả nước!”
“Tán tỉnh phụ nữ? Ông muốn nói gì? Tôi là người đàn ông hạnh phúc với gia đình tôi!”
“Vậy thì ông giải thích thế nào về tất cả những bao cao su này?”
“Ô, thế kia à,” ông ta thở dài. “Ông có từng bao giờ bước vô một nhà thuốc, nháy mắt và hỏi mua aspirin?”
175 THE HAPPY COUPLE
Joe had lived with his wife Mary in their little home deep in the woods for fifty years. To celebrate their fiftieth anniversary, he took her to the big city and they checked into an upscale hotel.
Mary had a complaint for the bellman. "We refuse to settle for such a small room. We don't have any windows or fan, or even a bed!"
"But, Madam!"
Mary interrupted the man. "Don't you 'But, Madam' me!" she stormed. "You
can't treat us like we're a couple of fools just because we don't travel much, and we've never been to the big city, and we've never spent the night at a hotel. I'm going to complain to the manager!"
"But, Madam," the bellman finally got out, "this isn't your room. It's the elevator!"
CẶP VỢ CHỒNG HẠNH PHÚC
Joe đã sống với người vợ Mary trong căn nhà nhỏ ở sâu trong rừng trong năm mươi năm. Để kỷ niệm ngày này, ông đưa bà tới thành phố lớn và họ đăng ký một khách sạn hạng sang.
Mary than phiền với người bồi hành lý. “Chúng tôi từ chối ở trong một căn phòng nhỏ như vậy. Chúng tôi không có cánh cửa sổ nào hay quạt, hoặc thậm chí một cái giường!”
“Nhưng, thưa bà!”
Mary cắt ngang người đàn ông. “Đừng có “Nhưng, thưa bà” với tôi!” bà ta la lối. Các ông không thể đối xử với chúng tôi như chúng tôi là một cặp ngờ nghệch chỉ bởi vì chúng tôi không đi du lịch nhiều, và chúng tôi chưa bao giờ tới thành phố lớn, và chúng tôi chưa nghỉ đêm tại một khách sạn. Tôi sẽ kiện với ông quản lý!”
“Nhưng, thưa bà,” người bồi hành lý cuối cùng cũng nói ra được, “đây không phải là phòng bà. Đây là cái thang máy!”
176 HOTEL REST STOP
A man and his wife had been traveling for 18 hours when they decided to stop for a few hours to rest. They checked into a nice hotel and slept for four hours. When they were ready to continue their trip, they went downstairs to pay their bill. The desk clerk handed them a bill for $350. The man exploded, and said the bill was too high, asking to see the manager. The manager met them at the front desk and explained that the hotel has an olympic pool and a nice conference room and they were available for the couple's use. "But we didn't use them!" the man complained. The manager insisted that the room and pool were available for them, as well as tickets to several shows. The man explained they didn't use any of those things, to which the manager replied, "But you could have."
Finally, needing to get back on the road, the man wrote a check for $100. The manager looked at the check and said, "This is only for $100."
The man replied, "That's right. I charged you $250 for sleeping with my wife."
"But I didn't sleep with her!" the manager said.
The man smiled and said, "Yeah, but she was here and you could have."
DỪNG CHÂN NGHỈ Ở KHÁCH SẠN
Một người đàn ông và vợ du hành 18 giờ thì họ quyết định dừng lại vài giờ để nghỉ. Họ đăng ký trong một khách sạn đẹp và ngủ trong bốn giờ. Khi họ đã sẵn sàng để tiếp tục cuộc đi, họ xuống tầng dưới để trả tiền hóa đơn. Người thu tiền đưa họ một hóa đơn 350 đô la. Người đàn ông nổi giận đùng đùng, và nói cái hóa đơn giá quá cao và đòi gặp viên quản lý. Viên quản lý gặp họ ở bàn trước và giải thích rằng khách sạn có một bể bơi olympic và một phòng hội nghị đẹp và sẵn sàng cho cặp vợ chồng sử dụng. “Nhưng chúng tôi đã không sử dụng!” người đàn ông than phiền. Viên quản lý vẫn nhất định rằng căn phòng và cái hồ sẵn sàng cho họ sử dụng, cũng như những chiếc vé của một vài “sô” diễn. Người đàn ông giải thích họ đã không dùng bất cứ cái nào trong những thứ đó, những thứ mà viên quản lý trả lời:”Nhưng ông có thể có.”
Cuối cùng, cần phải lên đường, người đàn ông viết một tấm séc 100 đô la. Viên quản lý nhìn tấm séc và nói:” Đây chỉ 100 đô la.”
Người đàn ông trả lời:” Đúng thế. Tôi tính ông 250 đô la về việc ngủ với vợ tôi.”
“Nhưng tôi đã không ngủ với cô ta!”
Người đàn ông mỉm cười và nói:” Ừ, nhưng cô ấy đã ở đây và ông có thể ngủù.”
177 “WOUNDED” BOY SCOUT
A troop of Boy Scouts was being used as "guinea pigs" in a test of emergency systems. A mock earthquake was staged, and the Scouts impersonated wounded persons who were to be picked up and cared for by the emergency units.
One Scout was supposed to lie on the ground and await his rescuers, but the first-aid people got behind schedule, and the Scout lay "wounded" for several hours.
When the first-aid squad arrived where the casualty was supposed to be, they found nothing but this brief note: "Have bled to death and gone home."
HƯỚNG ĐẠO SINH “BỊ THƯƠNG”
Một nhóm hướng đạo sinh được sử dụng làm thí nghiệm trong một cuộc kiểm tra các hệ thống khẩn cấp. Một trận động đất giả được giàn dựng, và các hướng đạo sinh hóa thân thành những người bị thương sẽ được đưa đi và chăm sóc bởi những đơn vị cấp cứu.
Một hướng đạo sinh được coi như là nằm trên mặt đất và đợi những người cứu hộ, nhưng những người cấp cứu trễ hạn, và hướng đạo sinh này nằm “bị thương” trong mấy giờ.
Khi đột cấp cứu tới nơi được xem là của người bị thương, họ không thấy gì ngoài một ghi chú ngắn :”Đã chảy máu tới chết và đã về nhà.”
178 THE PERFECT RELATIONSHIP
The newspaper obituary operator received a phone call.
The woman on the other end asked, "How much do funeral notices cost?"
"Five dollars per word, ma'am," came the response.
"Good, do you have a paper and pencil handy?"
"Yes, ma'am."
"Okay, write this: 'Cohen died.' "
"I'm sorry, ma'am, I forgot to tell you there's a five-word minimum."
"Hmmph," came the reply. "You certainly did forget to tell me that."
After a moment of silence, the woman continued, "Got your pencil and paper?"
"Yes, ma'am."
"Okay, print this: 'Cohen died, Cadillac for sale.' "
MỐI LIÊN HỆ HOÀN HẢO
Người điều hành trang cáo phó của một tờ báo nhận một cú điện thoại.
Người đàn bà ở đầu dây bên kia hỏi:” Cáo phó đăng tốn bao nhiêu?”
“Năm đô la mỗi từ, thưa bà,” người điều hành đáp.
“Tốt, ông có giấy và bút chì trong tay chứ?”
“Có, thưa bà.”
“Được rồi, viết cái này:”Cohen đã chết””
“Xin lỗi, thưa bà, tôi quên nói với bà phải có ít nhất năm từ.”
“Hừm,” người đàn bà đáp. “Dĩ nhiên ông đã quên nói với tôi điều đó.”
Sau một lúc yên lặng, người đàn bà tiếp tục:”Ông đã có bút chì và giấy rồi chứ?”
“Vâng, thưa bà.”
“Được rồi, hãy in dòng này: “Cohen đã chết, Cadillac cần bán.””
179 AUSSIE GRASSHOPPERS
A Texas farmer goes to Australia for a vacation. There he meets an Aussie farmer and gets talking. The Aussie shows off his big wheat field and the Texan says, "Oh! We have wheat fields that are at least twice as large."
Then they walk around the ranch a little, and the Aussie shows off his herd of cattle. The Texan immediately says, "We have longhorns that are at least twice as large as your cows."
When the Texan sees a herd of kangaroos hopping through the field, he asks, "And what the heck are those?"
The Aussie replies with an incredulous look, "Don't you have any grasshoppers in Texas?"
CHÂU CHẤU NƯỚC ÚC
Một nông dân Texas (Mỹ) đi nghỉ ở Australia.Ở đó ông ta gặp một nông dân Uùc và bắt chuyện. Người Uùc gây phô trương bằng cánh đồng lúa mì lớn của mình và người Texas nói:”Ồ! Chúng tôi có những cánh đồng lớn ít nhất gấp hai cái này.”
Sau đó họ dạo quanh doanh trại một lát, và người Uùc phô trương đàn gia súc. Ngay lập tức người Texas nói:”Chúng tôi có những con thú sừng dài lớn ít nhất gấp đôi những con bò của anh.”
Khi người Texas thấy một đàn canguru nhảy qua cánh đồng, ông ta hỏi:” Và đó là những con quái gì vậy?”
Người Uùc trả lời với một nét mặt hoài nghi:”Các ông không có những con châu chấu ở Texas à?”