watch sexy videos at nza-vids!
Truyện TÂM HỒN CAO THƯỢNG-2.- Thầy giáo mới - tác giả EDMOND DE AMICIS EDMOND DE AMICIS

EDMOND DE AMICIS

2.- Thầy giáo mới

Tác giả: EDMOND DE AMICIS

Tưởng thế, chứ thầy giáo mới chúng tôi dã khéo làm xứng ý mọi người ngay sáng hôm nay.
Giờ vào học, sau khi thầy đã ngồi vào bàn, chốc chốc lại thấy một người học trò cũ qua cửa cúi chào. Cũng có người vào bắt tay thầy và thăm hỏi một cách rất cung kính. Đủ biết học trò cũ cũng quyến luyến thầy biết dường nào và như muốn còn được ở gần thầy. Nhưng chào thì chào, bắt tay thì bắt, thầy không nhìn thẳng mắt ai, cứ lảng trông ra cửa sổ. Những dấu thân ái và biết ơn ấy tưởng đã làm cho thầy thoả ý nhưng trái lại đã khiến thầy mủi lòng.
Đến bài chính tả, thầy xuống bục, đi lại trong các hàng ghế đọc cho chúng tôi viết. Thấy một học trò mắt lấm tấm mụn đỏ, thầy ngừng đọc, lại gần tay sờ trán và hỏi : "Con làm sao?" Thừa lúc thầy quay lưng lại, một anh học trò bàn dưới leo lên ghế dun dẩy như người trượt băng. Bất đồ, thầy ngoảnh lại bắt gặp, anh chàng vội ngồi ngay xuống cúi đầu đợi phạt. Nhưng ông Perbôni sẽ đập vào vai anh học trò dại dột kia, bảo rằng : "Không được làm thế nữa". Có thế thôi. Rồi thầy bình tĩnh về chỗ đọc nốt bài chính tả.
Khi viết xong, thầy yên lặng nhìn chúng tôi một lúc rồi ôn tồn nói :
_ Các con ơi ! Hãy nghe ta ! Chúng ta cùng nhau phải qua một năm học. Chúng ta nên hết sức làm việc để qua năm ấy cho được tốt đẹp. Phải chăm chỉ. Phải ngoan ngoãn. Ta không có gia đình. Các con là gia đình của ta. Năm ngoái, mẹ ta còn, bây giờ người đã khuất. Ta chỉ còn có một mình ta. Ngoài các con ra ở trên đời này, ta không còn có ai nữa ; ngoài sự thương yêu các con, ta không còn thương yêu ai hơn nữa. Các con ví như con ta. Ta sẽ yêu dấu các con. Đáp lại, các con phải yêu dấu ta. Ta không muốn phạt một người nào cả. Các con phải tỏ ra là những trẻ có tâm hồn. Trường ta sẽ là một gia đình, các con sẽ là mối an ủi và mối tự hào của ta. Ta không cần phải hỏi lại các con vì ta tin rằng trong lòng các con, ai ai như cũng "vâng lời", nên ta có lời cảm ơn các con.
Thầy nói dứt lời thì người coi trường vào báo hết giờ học (1). Chúng tôi yên lặng xuống sân. Anh học trò vô lễ ban nãy rón rén lại gần thầy giáo, nói run run :
_ Thưa thầy, xin thầy tha lỗi cho con.
Thầy gật đầu, hôn trán anh và bảo :
_ Tốt lắm ! Cho con về.
---------------------------------------
(1): Trong các trường ở thành phố nước Italia, hết giờ học, người gác trường đến từng lớp báo hết giờ chứ không đánh trống hay kẻng.
TÂM HỒN CAO THƯỢNG
...
1.- Ngày khai trường
2.- Thầy giáo mới
3.- Một tai nạn
4.- Cậu bé miền Nam
5.- Bạn tôi
6.- Lòng hào hiệp
7.- Trên rầm thượng. (1)
8.- Học đường
9.- Lòng yêu nước của cậu bé thành Pađôva (1)
10.- Em bé quét mồ hóng
11. Người bán than và ông quý phái
12. Mẹ tôi
13.- Học trò nghèo
14.- Ân nhân của bạn Nelli
15.- Em bé trinh sát
16.- Kẻ khó
17.- Tính khoe khoang
18.- "Chú phó nề"
19.- Quả cầu tuyết
20.- Các cô giáo trường tôi
21.- Thăm ông già bị nạn
22.- Chàng viết mướn thành Phirenzê
23.- Lòng biết ơn
24.- Thầy giáo phụ
25.- Đứa con người thợ rèn
26.- Phranti bị đuổi
27.- Chú lính đánh trống, người đảo Xarđenha
28.- Lòng ái quốc
29. - Bà mẹ anh Phơranti
30.- Chiếc xe hoả máy
31.- Một kẻ tù phạm
32.- Làm khán hộ cho cha
33.- Chú hề con
34.- Ngày cuối cùng hội Giả trang
35.- Những trẻ em mù
36.- Lớp học tối
37.- Đám đánh nhau
38.- Người tù số 78
39.- Trước ngày 14 tháng Ba
40.- Lễ phát phần thưởng
41. Lòng cháu
42.- Chú phó nề trong phút hiểm nghèo
43.- Viện dục anh
44.- Thầy học cũ của cha tôi
45.- Kỳ dưỡng bệnh
46.- Bạn ta là thợ
47.- Bà mẹ anh GARÔNÊ
48.- Lòng nghĩa hiệp
49.- Hy sinh
50.- Một vụ hoả tai
51.- Quê người tìm mẹ
52.- Trường câm điếc
53.- Đi ngoài phố
54.- 32 độ
55.- Cha tôi
56.- Thú quê
57.- Cuộc phát thưởng cho thợ thuyền
58.- Lời cảm tạ
59.- Đắm tàu
60.- Trang cuối cùng của mẹ tôi