watch sexy videos at nza-vids!
Truyện Truyện cổ cố đô-Truyện 10 - tác giả nhiều tác giả nhiều tác giả

nhiều tác giả

Truyện 10

Tác giả: nhiều tác giả

Tự Đức được xem là một ông vua thông minh, có tâm hồn thi sĩ. Ông đặt tên cho cái lăng của mình là Khiêm Lăng, ý ông muốn tỏ cho người đời thấy rằng ông rất khiêm tốn. Nhưng thật sự Ông rất kiêu, tự cao, tự đại. Có lần ngồi trước mặt các ông Hoàng giáp Thám hoa, nhà vua đã biểu lộ rằng:
- Trẩm bất ưng thí, nhược ứng thí, tất trúng Trạng nguyên! (Trẫm không đi thi, nhưng nếu đi thi tất Trẫm sẽ đỗ Trạng nguyên).
Tuy tự nhận thế nhưng ông cũng biết chắc không có một người nào giỏi hơn mình công nhận rằng Tự Đức đáng đỗ Trạng nguyên. Như thế thì ông có thi thố tài năng đến mấy cũng không thể làm cho quần thần khuất phục. Tự Đức bèn nảy ra một "sáng kiến" cùng các ông đại khoa như Giao, Hàm, Đạt... làm một bài luận rồi rọc phách gởi qua Trung Quốc, nhờ vua Thanh lập một ban giám khảo chấm giúp.
Ít lâu sau, vua Tàu gởi trả lại bài đã chấm. Tự Đức giở ra xem với ý nghĩ thế nào mình cũng đỗ đầu. Nhưng không ngờ đầu cũng không phải Tự Đức, thứ hai không, thứ ba, thứ tư, cũng không nốt. Chỉ còn một bài nữa là bài thứ năm sau cùng là của Tự Đức. Ông đã đậu bét. Trên đầu bài của ông có một lời phê:
- "Bài này tỏ ra tác giả là một người học rộng, khí phách không phải là một người thường, nhưng một người không có tài mấy!"
Ý nghĩ của những người có quyền cao chức trọng thường có một khoảng cách khá xa với thực tế như thế.
Truyện cổ cố đô
Truyện 01
Truyện 02
Truyện 03
Truyện 04
Truyện 05
Truyện 06
Truyện 07
Truyện 08
Truyện 09
Truyện 10
Truyện 11
Truyện 12
Truyện 13
Truyện 14
Truyện 15
Truyện 16
Truyện 17
Truyện 18
Truyện 19
Truyện 20
Truyện 21
Truyện 22
Truyện 23
Truyện 24
Truyện 25
Truyện 26
Truyện 27
Truyện 28
Truyện 29
Truyện 30
Truyện 31
Truyện 32
Truyện 33
Truyện 34
Truyện 35
Truyện 36