watch sexy videos at nza-vids!
Truyện Bảy viễn thủ lĩnh Bình xuyên-Ném đá giấu tay - tác giả Nguyên Hùng Nguyên Hùng

Nguyên Hùng

Ném đá giấu tay

Tác giả: Nguyên Hùng

Cặp bài trùng Mười Lực và Bảy Môn nghe Bảy Viễn nhắn bèn cùng nhau trốn về thành. Ở lại sợ "lão già râu kẽm" kiếm chuyện ám hại. Bảy Môn may mắn đi trót lọt, còn Mười Lực thì bị Tây bắt, phải ngồi trong bót Phú Xuân chờ Bảy Viễn cho người tới rước. Cả Mười Lực và Bảy Môn đều được Bảy Viễn tin tưởng giao công tác. Bọn lính kiểng Thái Hoàng Minh sợ mất quyền lợi kiếm cách nói xấu hai người.
Năm Tài cảnh giác, "sàm tấu" với ông Bảy:
- Coi chừng hai anh đó do trong kia đưa về đây "nằm vùng" đó ngài Ðại tá.
Bảy Viễn cười:
- Mầy đừng nói bậy ? Tố cáo phải trưng bằng chứng. Mầy làm sao biết hai anh này rành bằng tao ?
Năm Tài bị Bảy Viễn "bụm miệng" tức lắm, bèn chạy qua Phòng Nhì gợi ý nên "mượn" Mười Lực và Bảy Môn để khai thác tình hình trong khu.
Hôm sau Phòng Nhì gửi công văn qua Bảy Viễn xin mượn hai cán bộ Việt Minh vừa bỏ khu về với Ðại tá tư lệnh Bình Xuyên.
Bảy Viễn tức lắm nhưng cũng phải chịu:
- Hai anh cứ qua đó, ehlêu tôi sẽ cho xe tới rước về .
Sĩ quan điều tra Phòng Nhì thẩm vấn riêng từng người một. Bảy Môn và Mười Lực lựa lời mà khai báo những nơi đóng quân cũ, vì biết sau khi có người đào ngũ thì lập tức cơ quan phải di chuyển nơi khác.
Tới chiều, xe tới rước về đúng như Bảy Viễn hứa.
Vừa gặp Bảy Viễn, Mười Lực cự nự ngay:
- Tụi này về đây là tin tưởng anh đủ sức bao che, ai ngờ bị mấy thằng Tây đòi tới thẩm vấn, hạch hỏi lung tung.
Bảy Viễn cũng nổi nóng:
- Ð. mẹ, đây là cú "ném đá giấu tay" của thằng Năm Tài. Chính nó bày đặt ra vụ Phòng Nhì "mượn" hai anh. Mượn cái gì ? Con người chớ phải đồ vật đâu mà mượn ?
Biết Mười Lực buồn bực, đêm đó Bảy Viễn xách chai Martell tới:
- Mình biết hai anh buồn bực về chuyện vừa rồi. Mình có buồn bực gấp mười hai anh vì mình là Ðại tá tư lệnh Bình Xuyên mà không bảo lãnh cho hai anh được. Thật ra thì thằng Tây làm đúng luật . Nhưng người trong khu ra thành, chúng có quyền điều tra, đề phòng trong đó phái người về đây "nằm vùng". Mình tin hai anh, nhưng Phòng Nhì với mật thám thì cha vợ nó, nó cũng không tin.
Mười Lực cười lạt:
- Cha ruột chúng nó còn không tin, nói gì cha vợ ?
Nói tới vợ, Bảy Viễn bỗng đổi sắc mặt. Ðăm chiêu một lúc, y hỏi:
- Trong cuộc tảo thanh, mấy mẹ con thằng Hoảnh kẹt trong đó có bề gì không hả anh Mười ?
- Chị Bảy và mấy đứa nhỏ vẫn bình yên vô sự . Chuyện anh làm, ai lại bắt vợ con anh chịu.
Lúc đầu, chị Bảy tá túc với gia đình anh Năm Hà. Chừng Mười Trí cho người lên rước Ba Rùm về miền Tây thì chị Bảy cũng xin về dưới đó sống với vợ chồng Mười Trí.
Bảy Viễn gật đầu:
- Vậy thì tôi yên tâm. Mười Trí có gửi tôi một bài thơ hủy bỏ chuyện thề nguyền trên biển cả, nhưng tôi biết anh Mười là người bạn tốt vô cùng. Tuy không coi tôi là đồng chí, anh Mười vẫn vui lòng đùm bọc vợ con tôi.
Trong men rượu, Mười Lực vụt nói:
- Anh Bảy nhiều bà quá. Có khi nào anh Bảy tính sổ coi được bao nhiêu bà và bao nhiêu con không?
Bảy Viễn cười nói:
- Ít khi mình tính sổ như anh Mười nói. Nhân đây thử tính xem. Mình vốn là đa thê, tới nay có tới năm bà chính thức, không kể "chơi qua đường". Bà thứ nhất quê ở Cần Ðước, là mẹ hai đứa nhỏ, đứa lớn tên là Tính, đứa nhỏ tên Ðịnh. Bà Hai ở An Phú là mẹ của thằng Lê Paul. Còn bà Ba là mẹ của thằng Hoảnh (tên Tây là Vincent) với ba đứa em gái : bé Ba, bé Tư và bé Năm. Bà Tư là bà Lúa, con gái Hội đồng Ðống mình cưới sau ngày cướp chính quyền. Bà Năm là bà lấy sau khi về thành, gặp nhau trong gian hàng tài xỉu ở khu Ðại Thế Giới. Tính "bắt bò lạc", ai dè thành duyên nợ.
Mười Lực lắc dầu:
- Anh Bảy thâm quá. Không sợ nằm chuồng heo sao ?
Bảy Viễn cười:
- Dân mình thâm thúy thiệt ? "Một vợ nằm giường lèo, hai vợ nằm chèo queo, ba vợ nằm chuồng heo." Mình tới năm bà, biết nằm đâu đây, hả anh Mười ?
Không đợi Mười Lực đáp, Bảy Viễn nói tiếp:
- Ngủ chuồng heo là số phận dành cho mấy cha nghèo mà ham. Chớ còn mình thì đủ sức mua cho mỗi bà một ngôi nhà khang trang. Hai bà ở Cần Ðước và An Phú đã có nhà ở dưới quê. Má con thằng Hoảnh tá túc với gia đình Mười Trí. Còn hai bà sau thì mình mua cho mỗi bà một cái vi la...
Mười Lực trêu Bảy Viễn:
- Cũng may là đời nay không còn vua chúa. Nếu anh Bảy làm vua thì không kém Minh Mạng bao nhiêu đâu !
Bảy Viễn cười ha hả:
- Cha đó tới một trăm ấy chục bà xếp hạng từ chánh cung tới thứ phi. Mình có bài thuốc rượu của Minh Mạng, bửa nào mình đãi anh Mười để xem coi có đúng không?
- Ðúng cái gì ?
- Ðúng như lời loan truyền: "Nhất dạ ngũ giao sanh tứ tử" - một đêm ngủ năm bà sanh bốn con trai.
Mười Lực xô ghế đứng lên:
- Thôi đi cha? Mình có một bà mà còn ngất ngư đây ! Làm gì có tới năm bà để thử như ông vậy !
Nhờ rượu vào lời ra, nói chuyện tào lao mà Mười Lực tạm quên nỗi buồn của một người kháng chiến bỏ trốn về thành.
Bảy viễn thủ lĩnh Bình xuyên
Lời Mở Ðầu
Ra Côn Ðảo lần Một
Cặp rằn Khăm Chay
Hạ thủ Khăm Chay
Những chuyện vượt ngục
Âm Mưu vượt ngục
Về đất liền lần Một
Cướp Tiệm Vàng Kim Khánh
Cướp xưởng mộc Bình Triệu
Ra Côn Ðảo lần hai
Vượt Ngục Lần Hai
Anh Hùng kết nghĩa
Trường đua Phú Thọ
Lịch Sử xe Xích Lô
Ði Côn Ðảo lần thứ ba
Bộ Ðội Bình Xuyên
Cưới Vợ
Công Tử Bạc Liêu
Lực lượng Bình Xuyên
Tướng Leclerc tới Sàigon
Giày dép còn có số
Thiếu Tướng Ba Dương
Ngài Khu Bộ Phó
Lễ tấn phong
Mặt trận Quốc gia Thống nhất
Thu Thuế nuôi quân
Có đi không có về !
Hồn ai nấy giử
Ði đêm có ngày gặp ma
Kế mọn
Nhất cử tam tứ tiện
Án binh bất động
Bí mật chết người
Thuyết khách
Tám Nghệ vào hang cọp
Chịu Về Nam Bộ
Ngày họp trọng đại
Cọp về đồng
Giải thể lực lượng Bình Xuyên ?
Trúng Kế
Không nhận chức Khu Trưởng khu 7
Bản Án
Âm thầm rút quân
Về Thành
Ðại Tá Bảy Viễn
Vì bạn mắc nạn
Thơ
Hòa Hảo vận
Sư Thúc Hòa Hảo
Bài thơ duy nhất
Ðịch vận
Ðá giò lái
Hai bản án
Phái đoàn ra Bắc
Ngôn ngữ Giang hồ
Bắt Bò lạc
Duyên Nợ
Tổng Hành Dinh Bình Xuyên
Ai giết Tư Thiên ?
Con Lộ 15
Ném đá giấu tay
Tại sao sợ ông Năm ?
Thiếu Tướng Bảy Viễn
Lót tay mua lọng
Nghĩa đệ của Cựu hoàng
Chọn Tham Mưu Trưởng
Liên kết thế lực mới
Khai tử chữ Bảy Viễn
Sanh nghề tử nghiệp
Sòng bạc Monte Carlos
Thống Tướng De Lattre
Thủ Tướng Ngô Ðình Diệm
Dẹp Giáo phái
Thế ba chân vạc
Ðã mua cả ... chỉ còn Bình Xuyên
Vô Dinh Ðộc Lập
Ai giết Tướng Trịnh Minh Thế ?
Ðồ dốt mà họp cả ngày
Bảy Viễn chạy sang Pháp
Sự đời như một giấc mơ