watch sexy videos at nza-vids!
Truyện Bảy viễn thủ lĩnh Bình xuyên-Tổng Hành Dinh Bình Xuyên - tác giả Nguyên Hùng Nguyên Hùng

Nguyên Hùng

Tổng Hành Dinh Bình Xuyên

Tác giả: Nguyên Hùng

Sau chuyến tham quan Ðại Thế Giới, Bảy Viễn quyết định đấu thầu tranh ăn với đám xì thẩu Ma Cao mà đứng đầu là Lâm Giống. Cuộc tranh ăn diễn ra quyết liệt, nhưng về sau Ma Cao tự thấy yếu thế trước lực lượng Bình Xuyên vì Pháp giao Bình Xuyên giữ an ninh thành phố Sài Gòn -Chợ Lớn tức là giao quyền sinh sát cho Bảy Viễn.
Lâm Giống chẳng ăn thua gì so với Tư lệnh Bình Xuyên ? Ðám vệ sĩ toàn võ sư Thiếu Lâm làm sao đương cự nổi đội công an xung phong Bình Xuyên với lựu đạn và tiểu liên.
Lâm Giống rút lui, Bảy Viễn trúng thầu khai thác Ðại Thế Giới. Thật là một cuộc đổi đời, từ một kẻ "ăn đong" của nhà binh Pháp, hàng tháng lãnh tiền trợ cấp, nay quân đội Bình Xuyên có nguồn thu nhập nữa triệu bạc mỗi ngày. Mạnh vì gạo, bạo vì tiền, Bảy Viễn có quyền ngẩng cao đầu trước tướng De la Tour, Niềm vui của Bảy Viễn giờ đây là vào xế chiều nhìn các nhân viên tài chính, kế toán chở bạc về văn phòng. Có cả nữa tiểu đội thư ký đếm bạc, ghim thành xấp cho vào tủ sắt Cứ mỗi tuần phải đi ngân hàng gửi tiền.
Ðám nhân viên này toàn là nữ, trẻ đẹp.
Bảy Viễn tự cho mình là người hạnh phúc nhất đời: vừa có thu nhập bạc tỉ, vừa được ngắm các nàng tiên đếm tiền nhanh như máy.
Maurice Thiên liền bàn với Bảy Viễn:
- Nay ta có vốn rồi, nên xảy dựng tổng hành dinh cho nguy nga, lộng lẫy.
Bảy Viễn gật:
- Tôi đang có ý đó. Mình nên chọn chỗ nào cho đắc địa hả thầy Tư?
Tư Thiên kéo Bảy Viễn tới bản đồ thành phố treo trên tường:
- Mình là dân Bình Xuyên, là vùng nằm dọc con kênh Tẻ chạy cặp đường Trần Xuân Soạn và Phạm Thế Hiển. Ta nên mua miếng đất này, nó nằm dưới dạ cầu Chữ Y. Khu này ít dân cư, mình không phải bồi thường nhiều.
Bảy Viễn ngắm nhìn vùng đất mà Tư Thiên khoanh tròn trên bản đồ, gật gù:
- Ðược ! Thầy Tư mướn kiến trúc sư thiết kế đi văn phòng phải vẽ kiểu cho xôm, mình làm khác các doanh trại của Pháp.
Tư Thiên suy nghĩ:
- Muốn chơi trội thì Ðại tá nên giữ cái ao trên miếng đất này. Mình làm một cái hồ nuôi cá sấu đúng như ở Rừng Sác.
Bảy Viễn reo lên:
- Hay, hay? Sáng kiến bằng vàng? Mình sẽ làm mấy thằng Tây choa mắt. Bình Xuyên là Rừng Sác, mà Rừng Sác thì phải có sấu... Bây giờ Bình Xuyên lên bờ rồi, phải có cọp beo cho xôm tụ. Bên hồ sấu, mình làm chuồng sắt nuôi beo.
Trong lúc cao hứng, Bảy Viễn kéo Tư Thiên lên xe Jeep hối tài xế chạy tới miếng đất được chọn.
Cả hai xuống xe, đứng nhìn toàn cảnh, trao đổi:
- Mình ưng ý miếng đất này. Nó là đất thuộc vùng Bình Xuyên mà nằm sát nách thành phố. Nhưng có một chút thất lợi...
- Thất lợi chỗ nào ?
- Nó nằm sát dạ cầu. Kẻ địch ở trên cầu chiếm thế thượng phong.
Tư Thiên gật gù:
- Ðúng là Ðại tá có con mắt nhà binh ? Mình ở dưới thấp, địch có thể tấn công bằng lựu đạn. Nhưng... mình sẽ lập bót gác trên cầu. Nếu tình hình lộn xộn, mình sẽ gắn bảng "Khu quân sự" kiểm soát xe cộ qua lại .trên cầu. Dễ thôi, Ðại tá !
Bảy Viễn cùng đi bách bộ với Tư Thiên vòng quanh miếng đất rồi dừng lại trước ao rau muống:
- Biến chỗ này thành hồ cá sấu thì hết sẩy! Bình Xuyên là Rừng Sác, Rừng Sác là sấu. Ha! ha !

Vài tháng sau, dân cầu Chữ Y ngạc nhiên thấy tổng hành dinh Bình Xuyên xuất hiện trên miếng đất gần như bỏ hoang. Cái ao rau muống hiền lành bỗng trở thành hồ sấu với hàng cây tràm, đước và dưới gốc cây mấy con sấu to bằng chiếc xuồng ba lá ngóc mỏ. Khu vực Yổng hành dinh được rào cẩn thận. Trên đầu cầu có một bót gác kiểm soát xe cộ qua lại.
Ngày khánh thành Tổng hành dinh quân đội Bình Xuyên, Bảy Viễn mời tướng De la Tour tới dự và trong dịp lễ chơi trội, Bảy Viễn tuyên bố:
- Kể từ nay, quân đội Bình Xuyên đã tự lực được rồi, không còn sống nhờ tiền trợ cấp của nhà binh Pháp. Kể từ tháng này, chúng tôi không nhận lương nữa. Dù sao cũng cám ơn Thiếu tướng đã hào phóng giúp đớ chúng tôi trong những ngày đầu
Trong bữa tiệc nội bộ đêm đó, Bảy Viễn hân hoan tuyên bố:
- Từ lâu mình rất hận về thái độ thằng Pháp coi Bình Xuyên mình chẳng ra gì. Mà trò đời là như vậy: bàn tay xin luôn luôn đặt dưới bàn tay cho. Tây chơi gác kèo trên mình là chuyện dễ hiểu. Cho đến nay, mình mới trả được mối hận lòng.
Thằng De la Tour giật mình khi nghe Bảy Viễn không nhận tiền trợ cấp hàng tháng của nhà binh Pháp nữa. Ðiều này bắt nó phải suy nghĩ, Với Bình Xuyên, không thể ném tiền ra là tự do sai khiến.
Cũng trong dịp này, Bảy Viễn hết lời ca ngợi Tư Thiên: nhờ sáng kiến tranh thầu với bọn tài phiệt Ma Cao của Tư Thiên mà Bình Xuyên ăn nên làm ra. Bảy Viễn nghĩ cách đền ơn Maurice Thiên cho xứng đáng. Sẽ đề nghị Trung tá Savani giao cho Tư Thiên chức vụ cao như là Giám đốc công an - cảnh sát đô thành. Nhưng Tư Thiên không được may mắn hưởng hồng ân của Bảy Viễn.
Bảy viễn thủ lĩnh Bình xuyên
Lời Mở Ðầu
Ra Côn Ðảo lần Một
Cặp rằn Khăm Chay
Hạ thủ Khăm Chay
Những chuyện vượt ngục
Âm Mưu vượt ngục
Về đất liền lần Một
Cướp Tiệm Vàng Kim Khánh
Cướp xưởng mộc Bình Triệu
Ra Côn Ðảo lần hai
Vượt Ngục Lần Hai
Anh Hùng kết nghĩa
Trường đua Phú Thọ
Lịch Sử xe Xích Lô
Ði Côn Ðảo lần thứ ba
Bộ Ðội Bình Xuyên
Cưới Vợ
Công Tử Bạc Liêu
Lực lượng Bình Xuyên
Tướng Leclerc tới Sàigon
Giày dép còn có số
Thiếu Tướng Ba Dương
Ngài Khu Bộ Phó
Lễ tấn phong
Mặt trận Quốc gia Thống nhất
Thu Thuế nuôi quân
Có đi không có về !
Hồn ai nấy giử
Ði đêm có ngày gặp ma
Kế mọn
Nhất cử tam tứ tiện
Án binh bất động
Bí mật chết người
Thuyết khách
Tám Nghệ vào hang cọp
Chịu Về Nam Bộ
Ngày họp trọng đại
Cọp về đồng
Giải thể lực lượng Bình Xuyên ?
Trúng Kế
Không nhận chức Khu Trưởng khu 7
Bản Án
Âm thầm rút quân
Về Thành
Ðại Tá Bảy Viễn
Vì bạn mắc nạn
Thơ
Hòa Hảo vận
Sư Thúc Hòa Hảo
Bài thơ duy nhất
Ðịch vận
Ðá giò lái
Hai bản án
Phái đoàn ra Bắc
Ngôn ngữ Giang hồ
Bắt Bò lạc
Duyên Nợ
Tổng Hành Dinh Bình Xuyên
Ai giết Tư Thiên ?
Con Lộ 15
Ném đá giấu tay
Tại sao sợ ông Năm ?
Thiếu Tướng Bảy Viễn
Lót tay mua lọng
Nghĩa đệ của Cựu hoàng
Chọn Tham Mưu Trưởng
Liên kết thế lực mới
Khai tử chữ Bảy Viễn
Sanh nghề tử nghiệp
Sòng bạc Monte Carlos
Thống Tướng De Lattre
Thủ Tướng Ngô Ðình Diệm
Dẹp Giáo phái
Thế ba chân vạc
Ðã mua cả ... chỉ còn Bình Xuyên
Vô Dinh Ðộc Lập
Ai giết Tướng Trịnh Minh Thế ?
Ðồ dốt mà họp cả ngày
Bảy Viễn chạy sang Pháp
Sự đời như một giấc mơ