watch sexy videos at nza-vids!
Truyện Bảy viễn thủ lĩnh Bình xuyên-Nhất cử tam tứ tiện - tác giả Nguyên Hùng Nguyên Hùng

Nguyên Hùng

Nhất cử tam tứ tiện

Tác giả: Nguyên Hùng

Sáu Hoàng đang suy nghĩ cánh ngăn chặn ý đồ "đi hàng hai" của Bảy Viễn thì dịp may đến:
- Mười Trí tới nhờ Công an Nam bộ cấp cho mấy giấy phép đi đường từ Quân khu Ðông Thành (Ðức Hòa -Ðức Huệ) xuống Long Xuyên.
- Chúng tôi muốn phục kích tàu Thanh Vân lấy súng. Tàu có một khẩu cà nông 20 ly, hai F.M (trung liên), hai mi (tiểu liên) và một chục súng mút (súng trường). Tàu Thanh Vân chở hành khách tuyến đường Nam Vang về Sài Gòn, lại có giòng ghe chài chở gạo, ngũ cốc, trâu bò heo...
Sáu Hoàng cười:
- Anh cần bao nhiêu giấy phép ? Sao lại phải xuống Long Xuyên?
Mười Trí nói nhỏ tuy chỉ có hai người:
- Mình cho thằng Hai Bạc là tổ trưởng trinh sát Chi đội 4 của mình với mấy thằng lính về cù lao ông Hổ (Mỹ Hòa An), giả làm hành khách lên tàu tại bến Long Xuyên. Có điều -nghiên -phản -tổng như vậy mình mới biết trên tàu là bao nhiêu lính, mấy thằng Tây, giờ giấc ăn ngủ, bao giờ tới nơi mình phục kích...
Sáu Hoàng:
- Anh yên chí lớn đi. Tôi sẽ cấp giấy phép cho tổ trinh sát Hai Bạc, đồng thời cấp luôn giấy laissez - passer của Tây nữa. Ðụng Tây, có bùa Tây; gặp ta có bùa ta. Nhưng anh Mười định phục kích tàu nầy ở đâu vậy ?
Mười Trí:
- Vàm Phong Mỹ. Từ đó mình chở cây cà nông với mớ súng nhỏ đi vài giờ là vô khu Ba Sao, Cái Bèo của mình.
Sáu Hoàng ngạc nhiên:
- Sao anh Mười chỉ lấy súng mà bỏ qua mấy chục chiếc ghe chài trâu bò, heo, gạo ? Uổng quá !
Mười Trí giật mình:
- Uổng thiệt! Bộ đội đang đói. Tại mình ham súng lớn. Vậy thì phải chuẩn bị thêm ghe xuồng để lấy gạo, ngũ cốc, heo bò...
Sáu Hoàng kéo anh Mười lại bản đồ treo trên vách lá:
- Ðịa điểm phục kích của anh Mười không thuận tiện cho việc rút quân. Con kênh Nguyễn Văn Tiếp thẳng băng. Máy bay nó lên bỏ bom, bắn đại liên là chết hết. Anh Mười nên suy nghĩ thêm về địa điểm sao cho thuận lợi lúc đánh cũng như lúc rút. Và đừng quên số chiến lợi phẩm khổng lồ ngoài cây cà nông 20 ly của anh.

Ðêm đó Sáu Hoàng thao thức tìm địa điểm phục binh cho Chi đội 4. Chừng gà gáy nửa đêm thì anh bật ra ý kiến bằng vàng; tại sao không thuyết phục Mười Trí đánh tàu Thanh Vân ngay trên sông Soài Rạp, trong vùng kiểm soát của Chi đội 9? Nhất cử tam tứ tiện: vừa an toàn về quân sự vừa thắng lợi về chính trị, phá được liên minh ma quỷ giữa Savani và Bảy Viễn.
Ðầu hôm không ngủ được vì suy nghĩ tìm địa điểm phục kích giúp Mười Trí, nửa đêm về sáng cũng không ngủ được vì vui mừng đã tìm ra "kế mọn" phá thế "đi đêm" của Bảy Viễn, vậy mà sáng hôm sau Sáu Hoàng tỉnh như sáo khi anh Mười tới:
Theo lời khuyên của anh Sáu, tôi chọn được nơi phục kích mới là vàm sông Kỳ Hôn...
Sáu Hoàng kéo anh Mười tới bản đồ:
- Chỗ này cũng bất tiện cho việc rút lui. Ghe ta chèo làm sao nhanh hơn máy bay Spitfire (khạc lửa) ? Coi chừng thương vong nặng đó.
Mười Trí thở dài:
- Vậy theo anh Sáu thì đánh ở đâu?
Sáu Hoàng dán mắt vào bản đồ, làm ra vẻ suy nghĩ dữ lắm rồi vỗ tay cái bép, như khoái chí phát hiện điều hay ho:
- Anh Mười ơi ! Tại sao ta lại không phục binh trên sông Soài Rạp ? Chỗ này là vùng của Bình Xuyên. Rừng Sác um tùm. Ðánh tàu xong, cắt dây đói cho ghe chài tấp vô mấy cái rạch nhỏ là xong ngay. Máy bay trinh sát L.19 cũng khó mò ra.
Mười Trí "à" một tiếng hả hê:
- Anh Sáu tài quá ! Ðánh tàu Thanh Vân ở Vàm Sáu nầy thì ăn chắc. Ðể mình xuống Tất Cây Mắm bàn chuyện liên quân với Bảy Viễn. Hai đứa mà bắt tay đánh trận nầy thì cờ khai đắc thắng, mã đáo thành công.
Sáu Hoàng cười:
- Liên quân cái gì ? Tôi nghĩ một mình Chi đội 4 của anh cũng nắm phần chắc rồi. Cho một bán đội giả làm hành khách rồi thừa lúc chúng ăn cơm là lia tiểu liên diệt gọn. Anh Mười chỉ cần mượn bãi của Bảy Viễn để thu đoạt chiến lợi phẩm thôi .
Mười Trí gật lia:
- Ðúng là mình chủ động toàn bộ. Nhưng hỏi mượn bãi của Bảy Viễn thì e anh ta tự ái . Cho nên mình dùng chữ liên quân cho đẹp dạ anh em.

Khi Mười Trí sửa soạn xuống rừng Sác, anh Sáu bắt tay động viên:
- Tuy anh Mười là bạn nối khố với Bảy Viễn, tôi nghĩ anh Mười sẽ gặp khó khăn trong việc đề nghị liên quân đánh tàu Thanh Vân.
Mười Trí trợn mắt:
- Sao lại gặp khó khăn? Cỗ tôi dọn sẵn, ngu sao nó không ăn?
Sáu Hoàng xa xôi :
- Anh quên rằng con người là sản phẩm của hoàn cảnh sao? Ở bầu thì tròn, ở ống thì dài. Ba năm nay Bảy Viễn đã trở thành lãnh chúa rừng Sác có đánh đấm gì ra trò ? Tâm lý anh ta là muốn ngồi mát ăn bát vàng. Tôi chỉ nói theo chủ quan của tôi, chưa biết đúng hay sai. Anh Mười nên lựa lời mà nói cho được việc. Thuyết phục được Bảy Viễn chịu cho anh mượn bãi Vàm Sác để "làm thịt" tàu Thanh Vân không dễ đâu. Nhưng tôi tin tưởng anh Mười sẽ thành công.
Bảy viễn thủ lĩnh Bình xuyên
Lời Mở Ðầu
Ra Côn Ðảo lần Một
Cặp rằn Khăm Chay
Hạ thủ Khăm Chay
Những chuyện vượt ngục
Âm Mưu vượt ngục
Về đất liền lần Một
Cướp Tiệm Vàng Kim Khánh
Cướp xưởng mộc Bình Triệu
Ra Côn Ðảo lần hai
Vượt Ngục Lần Hai
Anh Hùng kết nghĩa
Trường đua Phú Thọ
Lịch Sử xe Xích Lô
Ði Côn Ðảo lần thứ ba
Bộ Ðội Bình Xuyên
Cưới Vợ
Công Tử Bạc Liêu
Lực lượng Bình Xuyên
Tướng Leclerc tới Sàigon
Giày dép còn có số
Thiếu Tướng Ba Dương
Ngài Khu Bộ Phó
Lễ tấn phong
Mặt trận Quốc gia Thống nhất
Thu Thuế nuôi quân
Có đi không có về !
Hồn ai nấy giử
Ði đêm có ngày gặp ma
Kế mọn
Nhất cử tam tứ tiện
Án binh bất động
Bí mật chết người
Thuyết khách
Tám Nghệ vào hang cọp
Chịu Về Nam Bộ
Ngày họp trọng đại
Cọp về đồng
Giải thể lực lượng Bình Xuyên ?
Trúng Kế
Không nhận chức Khu Trưởng khu 7
Bản Án
Âm thầm rút quân
Về Thành
Ðại Tá Bảy Viễn
Vì bạn mắc nạn
Thơ
Hòa Hảo vận
Sư Thúc Hòa Hảo
Bài thơ duy nhất
Ðịch vận
Ðá giò lái
Hai bản án
Phái đoàn ra Bắc
Ngôn ngữ Giang hồ
Bắt Bò lạc
Duyên Nợ
Tổng Hành Dinh Bình Xuyên
Ai giết Tư Thiên ?
Con Lộ 15
Ném đá giấu tay
Tại sao sợ ông Năm ?
Thiếu Tướng Bảy Viễn
Lót tay mua lọng
Nghĩa đệ của Cựu hoàng
Chọn Tham Mưu Trưởng
Liên kết thế lực mới
Khai tử chữ Bảy Viễn
Sanh nghề tử nghiệp
Sòng bạc Monte Carlos
Thống Tướng De Lattre
Thủ Tướng Ngô Ðình Diệm
Dẹp Giáo phái
Thế ba chân vạc
Ðã mua cả ... chỉ còn Bình Xuyên
Vô Dinh Ðộc Lập
Ai giết Tướng Trịnh Minh Thế ?
Ðồ dốt mà họp cả ngày
Bảy Viễn chạy sang Pháp
Sự đời như một giấc mơ