Phần 7 - Chương 7
Tác giả: nhiều tác giả
Ngày 25 tháng 4 năm 1949, Tưởng Giới Thạch mặc áo ngắn cưỡi ngựa, ngoài khoác áo dài nén chịu nỗi khổ sở đớn đau, với sự hộ tống của một đoàn gia nhân là Tống Mỹ Linh, Tưởng Kinh Quốc, Tưởng Vĩ Quốc v.v... và một đoàn cựu thần là Tống Tử Văn, Khổng Tường Hy, Trần Lập Phu v.v... đã rời ngôi nhà cũ ở Khê Khẩu, bước lên chiếc quân hạm mang tên Thái Khang ở bến bờ Tượng Sơn, ngày 26 tháng 4 lên Đảo Phục Hưng ở ngoài cửa Ngô Tùng Thượng Hải. Tên tổng tư lệnh quân cảnh vệ Kinh Hộ Hàng, tên tâm phúc của Tưởng Giới Thạch, thấy lạ lùng vì được ưu ái nhiều, vội vã điều binh khiển tướng, bố trí sắp xếp công tác bảo vệ an toàn cho vị Tổng thống đã hạ bệ Tưởng Giới Thạch này.Một tuần lễ trước, hàng triệu Quân giải phóng đã đột phá hào của trời là Trường Giang, với thế gió thu quét sạch lá vàng, tấn công quân đội tàn dư Quốc dân đảng về hướng Giang Nam. Vào ngày Tưởng Giới Thạch tới đảo Phục Hưng, chủ lực binh đoàn 9 của Quân giải phóng thông qua Quảng Đức, quân đội binh đoàn 8, binh đoàn 10 đã tiến thành một tuyến Chùa Thiên Vương, Nghi Hưng. Ngày hôm sau, Tô Châu bị quân đoàn 29 giải phóng quân chiếm lĩnh; khu vực Vu Hồ, Nam Kinh, Trấn Giang cũng nguy trong sớm tối. Tưởng Giới Thạch ở trên đảo Phục Hưng suốt ngày lo sợ hoảng hốt, ngồi đứng không yên.Buổi tối hôm đó, Tưởng Giới Thạch đang sắp tắt đèn đi ngủ, một tên lính hầu cận vội vàng chạy vào, thần sắc hoảng loạn nói với Tưởng Giới Thạch:- Thưa Tổng tài, vừa rồi nhận được mật báo, trung tướng Trương Quyền đã câu kết với Cộng phỉ, chuẩn bị bắt giữ quân hạm, phong tỏa đường thủy cửa Ngô Tùng, dẫn cộng quân tới Đảo Phục Hưng, để...Tưởng Giới Thạch vừa nghe, sắc mặt sám ngoét như sắc mặt người chết. Tưởng nghĩ: Mẹ kiếp! Trương Quyền cũng muốn làm trò giậu đổ bìm leo, muốn bắt ta à? Bắt ta đem đến chỗ Cộng sản để báo công! Mẹ kiếp! Tưởng Giới Thạch vừa tức vừa sợ, vội và đập mạnh, chiếc cốc pha lê ở trên bàn rơi xuống đất vỡ tan, Tưởng gào thét:- Ngay lập tức báo cho Thang Ân Bá, để Thang lập tức bắt Trương Quyền lại, cả Lý Tích Tá cũng phải bắt ngay, bắn chết tại chỗ!Vốn dĩ, trung tướng Trương Quyền là một Sư trưởng nổi tiếng của thời kỳ Bắc phạt Quốc dân đảng, trong quân đội Quốc dân đảng đóng ở Hộ cũng phải kể là người có thâm niên cao. Với thanh thế lớn mạnh lừng lẫy của Giải phóng quân, Trương Quyền chuẩn bị hưởng ứng lời kêu gọi của Đảng Cộng Sản Trung Quốc, tiến hành vũ trang khởi nghĩa, bắt sống Tưởng Giới Thạch. Trương Quyền đã liên lạc được với một tàu quân hạm, chuẩn bị ngầm ở ngoài bến Ngô Tùng, cắt đứt đường chạy trốn của Tưởng Giới Thạch. Nào ngờ, viên tư lệnh Tung đôị cùng chuẩn bị tiến hành khởi nghĩa với Trương Quyền là Lý Tích Tá lại bố trí làm với một viên trung tá tham mưu trưởng khoa dưới quyền là Trương Hiền. Trương Hiền bán thân cầu vinh, ngoài mặt tuân theo, bên trong chống lại, đem tin tức chuẩn bị khởi nghĩa của Trương Quyền mật báo cho Tưởng Giới Thạch biết. Trương Quyền và Lý Tích Tá chưa kịp tới Đảo Phục Hưng để bắt Tưởng Giới Thạch đã bị Thang Ân Bá bắn chết tại cửa phố xá nhộn nhịp đường Nam Kinh Thượng Hải.Đêm hôm trước khi giải phóng Thượng Hải, tuy Tưởng Giới Thạch chưa bị bắt sống, nhưng lại càng nghi thần ngờ qủy, mỗi giờ mối phút đều như ngồi trên cửa núi phun lửa vậy. Tưởng luôn luôn cảm thấy có người muốn tới giết mình.Ngày mồng 7 tháng 5, Tưởng Giới Thạch không sao chịu đựng nổi, đã vội vàng hấp tấp ngồi lên quân hạm rời khỏi Thượng Hải trốn tới Đài Loan.