watch sexy videos at nza-vids!
Truyện Cái cười của thánh nhân-16. Đức Uống Rượu - tác giả Thu Giang Nguyễn Duy Cần Thu Giang Nguyễn Duy Cần

Thu Giang Nguyễn Duy Cần

16. Đức Uống Rượu

Tác giả: Thu Giang Nguyễn Duy Cần

Có một đại nhân lấy trời đất làm một buổi, lấy muôn năm làm một chốc, lấy mặt trời, mặt trăng làm cửa ra vào, lấy thiên hạ làm sân, làm đường, đi, không thấy vết xe, ở, không có nhà, cửa, trời, tức là màn, đất, tức là chiếu, ý muốn thế nào thì thế. Lúc ở nâng chén cầm bầu, lúc đi thì vác chai, xách mâm, lúc nào cũng chỉ có việc rượu chè, không còn biết đến gì nữa.
Có một vị công tử và một ông quan, sang qua nghe tiếng tiên sinh như thế, bèn đến tận nhà, xăn tay, vén áo, trừng mắt, nghiến răng, kẻ thì giãi bày lễ nghĩa, người thì giảng giải thị phi, ầm ĩ như đàn ong.
Lúc đó tiên sinh ôm vò rượu, ghé vào thùng rượu, tợp cả chén, vểnh râu, ngồi dang hai chân, không nghĩ, không lo, hớn hở, say sưa, thoáng rồi lại tỉnh. Lắng tai, cũng không nghe thấy tiếng sấm sét, nhìn kỹ cũng không trông thấy hình Thái sơn, nóng lạnh đến thấu cả thân, cũng không biết, tiền của dục vọng cảm đến tình, cũng không hay, cúi xuống trông vạn vật rối rít ở trước mắt khác nào bèo nổi bồng bềnh trên sông Giang, sông Hán.
Hai vị kia đứng bên cạnh, tiên sinh thấy như con tò vò, như con sâu rọm mà thôi.
Lời bàn:
Bài văn này của Lưu Linh "mắng" nặng hạng người thích tách bạch thị phi, thiện ác...
Đối với người đã xem thời gian vô cùng của trời đất như một buổi, muôn năm là một chốc... thì cái bọn người câu chấp hẹp hòi trong những cái gọi là lễ nghĩa thị phi... còn có nghĩa lý gì...
Cái say của Lưu Linh là cái say Đạo, vượt khỏi nhị nguyên, cho nên tiếng sấm sét không làm kinh động con người, tiên sinh lắng tai cũng không nghe. Hình núi Thái cao to lớn là bao, vậy mà dưới con mắt tiên sinh dù đã hết sức nhìn kỹ cũng không thấy. Tả cái tâm cảm của người đắc Đạo như thế quả là tài tình và hài hước.
Còn gì hài hước nữa bằng cách tả hạng Nho gia hăng hái truyền cái đạo nhị nguyên của họ như một đàn ong vỡ ổ: "Có một vị công tử, và một ông quan sang qua, nghe tiếng tiên sinh như thế, bèn đến tận nhà, xăn tay, vén áo, trừng mắt, nghiến răng, kẻ thì giãi bày lễ nghĩa, người thì giảng giải thị phi, ầm ĩ như đàn ong". Quả là cái cười tàn nhẫn! Tàn nhẫn mà hài hước đến cực độ là câu chót: Hai vị kia đứng bên cạnh, tiên sinh thấy như con tò vò, như con sâu rọm mà thôi!".
Cái cười của thánh nhân
1. Trào Lộng U Mặc Là Gì?
2. Những Yếu Tố Chính Của U Mặc
3. Nước Thu
4. Mù Rờ Voi
5. Chim Biển
6. Anh Mù Tự Phụ
7. Mộng Hồ Điệp
8. Ném Đá
9. Rửa Tai
10. Dùng Chó Bắt Chuột
11. Bị Cọp Rượt
12. Thổi Sáo
13. Sướng...
14. Suối Trường Sinh
15. Túy Ngâm Tiên Sinh
16. Đức Uống Rượu
17. Ngũ Liễu Tiên Sinh
18. Đánh Cá Với Như Lai
19. Cầu Nước Trường Sinh
20. Mã Tuấn
21. Coi Bói
22. Đông Lăng
23. Người Đánh Xe Lừa
24. A Lưu
25. Cầu Cho Bạo Chúa Sống Lâu
26. Quên Thầy
27. Thịt Cừu Non
28. Đôi Dép Da
29. Hũ Vàng
30. Cưới Vợ
31. Ham Sống
32. Suối Hoa Đào
33. Tiền Xích Bích
34. Dương Xuân Bạch Tuyết
35. Mê Vàng
36. Sửa Giày
37. Đưa Nhau Ra Tòa
38. Lồng Đèn Tắt
39. Lệ Cơ
40. Cây Trên Núi
41. Khinh Trọng
42. Đi Sứ
43.
44. Liệt Tử nghèo khó, có khi đói khát nữa
45. Cười Người Khóc
46. Cướp Đất
47. Xin Bãi Nại
48. Nghèo Khổ
49. Cá Vui
50. Làm Giàu
51. Lê Đuôi Trong Bùn
52. Người Bán Thịt Dê
53. Nhân Trung Dài
54. Chí Nhân
55. Chiếc Bè
56. Kiêu Căng Là Gì?
57. U Tịnh Đại Sư
58. Giác Và Mộng
59. Ngôi Tướng Quốc
60. Lẽ Sống Chết
61. Nuôi Gà Đá
62. Lẽ Tất Nhiên Phải Vậy
63. Nhất Thống Sơn Hà
64. Vay Lúa
65. Học Bắn Cung
66. Đi Săn
67. Giàu Sang
68. Pháp Thuật Cao Cường