watch sexy videos at nza-vids!
Truyện Cái cười của thánh nhân-17. Ngũ Liễu Tiên Sinh - tác giả Thu Giang Nguyễn Duy Cần Thu Giang Nguyễn Duy Cần

Thu Giang Nguyễn Duy Cần

17. Ngũ Liễu Tiên Sinh

Tác giả: Thu Giang Nguyễn Duy Cần

Ông không rõ người ở đâu, tên họ gì, bên nhà có trồng năm cây liễu, nhân đó mà đặt tên.
Ông nhàn tĩnh, ít nói, không ham danh lợi. Tính ham đọc sách, lại không cần thâm cứu chi tiết, mỗi lần hội ý điều gì thì vui vẻ quên ăn. Tính thích rượu, nhưng nhà nghèo, không có được thường. Người thân cận cố cựu biết vậy, có khi bày rượu mời, ông lại uống hết, đến say mới thôi. Say rồi thì về, không lưu luyến gì cả.
Tường vách tiêu điều, không đủ che mưa nắng, bận áo vải thô vá, bầu giỏ thường trống không mà vẫn vui.
Ông thường làm ăn để tiêu khiển và tỏ chí mình. Đắc thất không màng, cứ vậy trọn đời.
Khen rằng: "Kiềm Lâu nói: Không đau đáu lo cảnh nghèo hèn, không vội vàng mưu cảnh giàu sang".
Lời nói ấy trỏ vào hạng người như này chăng?
Lời bàn
Lối văn u mặc của Đào Tiềm nhẹ nhàng hơn của Lưu Linh, nhưng đều cùng một mùi vị hư vô siêu thoát
Bài văn của Đào Tiềm có nhiều đoạn rất hay... "Ông, không rõ là người ở đâu, tên họ gì..." Những ai đã hiểu Thiền, đọc lên sẽ thấy thú vị vô cùng. Trong khi thiên hạ đua nhau tìm cách "lưu danh hậu thế" đánh trống thổi kèn để cho khắp thiên hạ được biết đến cái tên nhỏ bé của mình thì Đào Tiềm cũng như Bạch Cư Di khởi đầu nói đến một thứ con người "vô danh": Túy Ngâm tiên sinh và Ngũ Liễu tiên sinh
Đào Tiềm hiểu rất rõ những tâm sự của những con người háo danh trục lợi, họ nói rất hăng, họ nói rất nhiều... nếu không phải vì háo danh thì chắc chắn không còn cái gì thúc đẩy con người ham nói cả. Cho nên Ngũ Liễu tiên sinh là người "ít nói", và dĩ nhiên bởi ông là người "không ham danh lợi". Chỉ có một câu mà nói lên được tất cả nhân quả của cái trò hề bản gã (comédie du moi)
Lối đọc sách của Ngũ Liễu tiên sinh cũng khác đời. Người đời đọc sách thì đi moi móc từng chữ một, chết trong văn từ chi tiết, lặn hụp trong hình thức, chi ly phân tích. Ngũ Liễu tiên sinh đọc sách "không cần thâm cứu chi tiết, mỗi khi hội ý điều gì thì vui vẻ quên ăn". Đọc sách mà được như thế là nhập thầnÔng
Giàu nghèo bất kể, đắc thất không màng. Ngụ Liễu tiên sinh quả là người cách xa thiên hạ: Một con người Tự Do
Nếu trong hàng đệ tử Khổng Tử hỏi Ngài về cái con người quái dị này là hạng người thế nào, chắc chắn Khổng Tử sẽ bảo: "Người mà làm gì hiểu nổi. Hỏi Hồi, may ra nó mới có thể nói cho mà nghe!
Cái cười của thánh nhân
1. Trào Lộng U Mặc Là Gì?
2. Những Yếu Tố Chính Của U Mặc
3. Nước Thu
4. Mù Rờ Voi
5. Chim Biển
6. Anh Mù Tự Phụ
7. Mộng Hồ Điệp
8. Ném Đá
9. Rửa Tai
10. Dùng Chó Bắt Chuột
11. Bị Cọp Rượt
12. Thổi Sáo
13. Sướng...
14. Suối Trường Sinh
15. Túy Ngâm Tiên Sinh
16. Đức Uống Rượu
17. Ngũ Liễu Tiên Sinh
18. Đánh Cá Với Như Lai
19. Cầu Nước Trường Sinh
20. Mã Tuấn
21. Coi Bói
22. Đông Lăng
23. Người Đánh Xe Lừa
24. A Lưu
25. Cầu Cho Bạo Chúa Sống Lâu
26. Quên Thầy
27. Thịt Cừu Non
28. Đôi Dép Da
29. Hũ Vàng
30. Cưới Vợ
31. Ham Sống
32. Suối Hoa Đào
33. Tiền Xích Bích
34. Dương Xuân Bạch Tuyết
35. Mê Vàng
36. Sửa Giày
37. Đưa Nhau Ra Tòa
38. Lồng Đèn Tắt
39. Lệ Cơ
40. Cây Trên Núi
41. Khinh Trọng
42. Đi Sứ
43.
44. Liệt Tử nghèo khó, có khi đói khát nữa
45. Cười Người Khóc
46. Cướp Đất
47. Xin Bãi Nại
48. Nghèo Khổ
49. Cá Vui
50. Làm Giàu
51. Lê Đuôi Trong Bùn
52. Người Bán Thịt Dê
53. Nhân Trung Dài
54. Chí Nhân
55. Chiếc Bè
56. Kiêu Căng Là Gì?
57. U Tịnh Đại Sư
58. Giác Và Mộng
59. Ngôi Tướng Quốc
60. Lẽ Sống Chết
61. Nuôi Gà Đá
62. Lẽ Tất Nhiên Phải Vậy
63. Nhất Thống Sơn Hà
64. Vay Lúa
65. Học Bắn Cung
66. Đi Săn
67. Giàu Sang
68. Pháp Thuật Cao Cường