Dan Brown
Chương 50
Tác giả: Dan Brown
Trong một văn phòng dưới tầng hầm sâu bên trong tổng hành dinh CIA ở Langley, Virginia, bức mật mã Tam điểm gồm 16 ký tự giống với bản Langdon đang diễn giải nhấp nháy hiện ra trên một màn hình máy tính độ nét cao. Chuyên gia phân tích cao cấp của Văn phòng An ninh Nola Kaye ngồi một mình và nghiên cứu hình ảnh được chính sếp của cô, Giám đốc Inoue Sato gửi bằng thư điện tử tới vào quãng mười phút trước.
Vụ này có phải là một trò đùa không nhỉ?
Dĩ nhiên Nola biết không phải như vậy. Giám đốc Sato không có khiếu hài hước, mọi sự kiện tối nay có thể là bất cứ chuyện gì trừ bông đùa. Được vào hàng ngũ cao cấp của Văn phòng An ninh CIA, Nola đã biết thế nào là mặt tối của quyền lực. Nhưng những gì chứng kiến trong 24 giờ qua đã mãi mãi làm thay đổi ấn tượng của cô về bí mật của các nhân vật quyền thế.
- Vâng, thưa Giám đốc, - Nola tì chiếc điện thoại lên vai trong khi trò chuyện với Sato - Hình khắc quả đúng là mật mã Hội Tam điểm. Tuy nhiên, bản giải mã chẳng có ý nghĩa gì cả. Trông như thể một hệ thống các chữ cái xếp ngẫu nhiên - Cô đăm đăm ngó xuống nội dung đã giải mã.
ẢNH
- Dứt khoát nó phải nói lên điều gì đó, - Sato vẫn quả quyết.
- Không hề, trừ phi có một lớp mã hoá thứ hai mà tôi vẫn chưa nhận ra.
- Có manh mối nào không? - Sato hỏi.
- Đây là một ma trận kẻ ô vuông, nên tôi có thể áp dụng những quy trình thông thường, chẳng hạn hệ mật mã Vigenere, vỉ nướng, lưới mắt cáo và vân vân, nhưng chưa có gì hứa hẹn cả, đặc biệt nếu đó là một dạng mã không còn phổ biến.
- Hãy làm những gì có thể, và thật nhanh vào. Thế còn X quang thì sao?
Nola xoay ghế ngồi tới hệ thống khác, trên đó hiển thị hình chụp X quang của một chiếc túi. Sato đã đòi hỏi mọi thông tin về cái thứ nhang nhác kim tự tháp thu nhỏ đặt trong hộp hình vuông này. Thông thường, một vật chỉ cao 5 centimét sẽ không thể là vấn đề an ninh quốc gia, trừ phi nó được chế tạo từ plutoni giàu. Nhưng vật này không phải vậy. Nó được làm bằng một chất liệu cũng gây bất ngờ không kém.
- Bản phân tích định lượng - hình ảnh rất thuyết phục, - Nola đáp - 29,3g mỗi centimet khối. Làm bằng vàng nguyên chất. Rất, rất giá trị.
- Còn gì nữa không?
- Thực ra là còn. Máy quét định lượng thể hiện những chỗ không đồng đều rất nhỏ trên bề mặt kim tự tháp bằng vàng này. Hoá ra ở đây cũng có khắc nội dung văn bản.
- Thật sao? - Giọng Sato đầy hy vọng - Nó nói gì?
- Tôi chưa thể nói được. Phần chữ khắc cực kỳ mờ. Tôi đang cố cải thiện bằng cách lọc nhưng độ phân giải trên máy X quang không lớn.
- Được rồi, thử tiếp đi. Hãy gọi cho tôi khi cô thu được kết quả gì đó!
- Vâng, thưa Giám đốc.
- Mà này Nola? - giọng Sato nghe như thể hăm doạ - Trong mọi điều cô biết suốt 24 tiếng qua, hình ảnh của kim tự tháp đá và phần chóp bằng vàng là các cấp độ an ninh cao nhất. Cô chẳng phải tham khảo ý kiến ai cả. Cô báo cáo trực tiếp cho tôi. Tôi muốn bảo đảm mọi việc rành rẽ.
- Dĩ nhiên, thưa sếp.
- Tốt. Giữ liên lạc nhé! - Sato tắt máy.
Nola dụi mắt và mệt mỏi nhìn lại các màn hình máy tính của mình. Cô đã không ngủ suốt hơn 36 tiếng qua, và cô biết rất rõ rằng cô sẽ không ngủ lại được chừng nào vụ này chưa đi tới hồi kết.
Có thể là bất kỳ chuyện gì.
***
Trở lại Trung tâm Khách tham quan của Điện Capitol, bốn chuyên gia tác chiến hiện trường mặc đồ đen của CIA đứng ở cửa đường hầm, hau háu nhìn lối vào tranh tối tranh sáng, y như thể đàn sói háo hức trước cuộc săn.
Sato tiến lại, vừa tắt máy sau khi nhận một cú điện.
- Này, - bà ta nói, vẫn cầm chiếc chìa khoá của Kiến trúc sư - các anh đã rõ phạm vi nhiệm vụ của mình chưa?
- Rõ rồi, - viên đội trưởng đáp - Chúng tôi có hai mục tiêu. Thứ nhất là kim tự tháp đá có chữ khắc, cao xấp xỉ 0,3 mét. Thứ hai là một cái gói hình hộp, nhỏ hơn, cao xấp xỉ 5 centimét. Nơi cất giữ chúng gần đây nhất là túi của Robert Langdon.
- Đúng. - Sato xác nhận - Phải thu hồi cả hai thứ, nhanh chóng và nguyên vẹn. Các anh còn câu hỏi nào nữa không?
- Phạm vi cho phép sử dụng vũ lực?
Vai Sato vẫn run run do bị Bellamy nện bằng một khúc xương.
- Như tôi đã nhấn mạnh, thu hồi hai vật đó là điều quan trọng nhất.
- Rõ - Bốn người quay đi và tiến thẳng vào đường hầm tối om.
Sato châm một điếu thuốc và nhìn theo cho tới khi bóng họ khuất hẳn.