Dan Brown
Chương 99
Tác giả: Dan Brown
Đặc vụ của Turner Simkins nép mình trong bóng tối của Công viên Franklin, mắt không rời Warren Bellamy. Vẫn chưa thấy kẻ nào mắc câu, nhưng vẫn còn sớm.
Bộ đàm của Simkins kêu tít tít, anh bật máy, tưởng đâu người mình đã phát hiện được điều gì, hoá ra lại là Sato với một thông tin mới.
Nghe xong, Simkins biểu đồng tình trước mối quan ngại của Giám đốc OS.
- Bà đợi máy nhé, - anh ta nói - Để tôi tìm thử xem sao.
Simkins bò qua bụi cây đang nấp và ngoảnh ra nhìn đường vào quảng trường. Ngó nghiêng một lúc, cuối cùng anh cũng trông thấy mục tiêu.
Vớ vẩn thật!
Simkins chăm chú quan sát toà nhà ấy, trông nó giống hệt một giáo đường Hồi giáo ở Cựu Thế giới. Nép mình giữa hai công trình đồ sộ hơn hẳn, toà nhà có phần mặt tiền ốp gạch gốm sáng bóng tạo thành những đồ hình sặc sỡ phức tạp theo phong cách Moor. Bên trên ba cánh cửa đò sộ là hai tầng cửa sổ đỉnh nhọn, tưởng đâu các cung thủ Ả-rập sẽ ló ra và xối những mũi tên tẩm lửa xuống nếu chẳng may ai đó tìm cách đột nhập.
- Tôi thấy rồi, - Simkins nói.
- Có động tĩnh gì không?
- Không hề.
- Tốt. Tôi muốn anh sắp xếp lại các vị trí và theo dõi nó thật cẩn thận. Đó là Đền thánh Almas, tổng hành dinh của một giáo phẩm bí mật.
Dù đã công tác ở khu vực thủ đô một thời gian dài nhưng Simkins không hề biết đến đền thờ này hay bất kỳ tổng hành dinh giáo phẩm bí mật lâu đời nào tại Quảng trường Franklin.
- Toà nhà đó, - Sato nói - thuộc một tổ chức tên là Giáo phẩm Ả-rập Cổ đại của các Hiệp sĩ Đền thánh Thần bí.
- Tôi chưa bao giờ nghe nói đến họ cả.
- Tôi nghĩ là anh nghe rồi, - Sato nói - Họ là một phân đàn của Hội Tam điểm, phổ biến hơn với tên gọi Hiệp sĩ Đền thánh.
Simkins ném một cái nhìn hồ nghi về phía toà nhà lòe loẹt. Hiệp sĩ đền thánh? Mấy gã chuyên xây bênh viện cho trẻ em phải không nhỉ? Anh không sao hình dung nổi một tổ chức huynh đệ gồm toàn những nhà hảo tâm chuyên đội mũ đuôi seo màu đỏ và đi diễu hành lại có thể gây ra nguy hiểm gì.
Nhưng những lo ngại của Sato vẫn rất có lý.
- Thưa bà, nếu đối tượng nhận ra rằng toà nhà chính là “Tổ Chức”, được nhắc đến trên Kim tự tháp thì hắn sẽ không cần địa chỉ nữa. Hắn chỉ việc phớt lờ điểm hẹn và tiến thẳng tới vị trí chính xác.
- Tôi cũng nghĩ y như thế. Theo dõi chặt lối ra vào.
- Vâng, thưa bà.
- Có tin gì từ Đặc vụ Hartmann ở Kalorama Heights chưa?
- Chưa, thưa bà. Bà đã yêu cầu cậu ấy gọi trực tiếp cho bà mà.
- Ừ nhưng chưa thấy.
Kỳ cục, Simkins nghĩ, xem đồng hồ. Thằng cha này quá hẹn rồi.