watch sexy videos at nza-vids!
Truyện Liêu Trai Chí Dị-Vụ Án Bài Thơ - tác giả Bồ Tùng Linh Bồ Tùng Linh

Bồ Tùng Linh

Vụ Án Bài Thơ

Tác giả: Bồ Tùng Linh

Người dân Thanh Châu (1) là Phạm Tiểu Sơn làm nghề buông bút, đi buôn chưa về. Khoảng tháng tư vợ là Hạ thị ở nhà một mình, đêm bị cướp giết chết. Đêm ấy mưa phùn, giữa bùng rơi một chiếc quạt đề thơ là thơ của Vương Thạnh tặng Ngô Phi Khanh. Không biết thạnh người ở đâu, còn Ngô là một người giàu có ở Ích Đô, cùng làng với Phạm, thường ngày hay có hành vi thiếu đứng đắn, bởi vậy hàng xóm đều tin Ngô là thủ phạm. Quan huyện bắt lên tra hỏi, một mực không nhận, gông cùm thảm khốc rồi bị vu mà thành án. Tra đi xét lại, trải hơn mười vị quan cũng không ai nghị án khác đi. Ngô nghĩ mình ắc chết bèn dặn vợ dốc hết của nhà ra giúp đỡ những người cô quả. Ai ngoảnh mặt vào cửa niệm Phật một nghìn lần thì được quần bông, niệm đến vạn lần thì được áo bông, thế là những kẻ ăn xin kéo đến đông như chợ, tiếng khấn Phật vang dài đến chục dặm, do vậy nhà nghèo đi rất nhanh, chỉ còn cách ngày ngày bán ruộng đất để chi dùng.
Ngô ngầm mua chuộc người coi ngục để nhờ mua hộ thuốc độc. Đêm ấy, Ngô nằm mộng thấy một vị thần bảo rằng: “Nhà ngươi chớ vội chết, ngày trước bên ngoài hung thì nay bên trong cát rồi!” Ngủ thiếp đi vẫn mơ thấy nói thế, bèn không quyết chết nữa.
Ít lâu sau, ông Chu Nguyên Lượng (2) về trấn thủ vùng này. Thẩm tra lại các án tù, đến Ngô, ông có chiều suy nghĩ, nhân đó hỏi rằng:
- Tên Ngô giết người có chứng cớ xác thực không?
Phạm trả lời là có quạt. Ông Chu xem kỹ cái quạt rồi hỏi:
- Vương Thạnh là người nào?
Tất cả đều không biết. Ông lại lấy tờ cáo trạng ra xem kỹ một lượt rồi lập tức ra lệnh tháo cùm tử tù cho Ngô, từ nhà giam chuyển ra cho ở nhà kho.
Phạm cố tranh cãi, ông giận dữ mắng rằng:
- Nhà ngươi muốn giết oan một người cho xong hay là muốn tìm cho ra kẻ thù thì mới cam lòng?
Mọi người nghi ông có tư tình với Ngô nhưng đều không dám nói. Ông bèn lâý cái thẻ màu đỏ cho bắt ngay người chủ quán ở Nam Quách. Chủ quán sợ hãi không hiểu nguyên do. Khi chủ quán đến, ông hỏi rằng:
- Trên vách quán nhà anh có bài thơ của Lý Tú người ở Đông Quan; Lý viết khi nào vậy?
Đáp rằng:
- Năm ngoái quan đốc học đến kiểm tra, có hai ba thầy tú tài ở Nhật Chiếu uống say rồi đề thơ, không biết họ ở làng nào.
Ông sai nha dịch đến đất Nhật Chiếu bắt Lý Tú. Mấy ngày sau Tú đến, ông giận dữ hỏi:
- Đã là tú tài, sao còn mưu giết người?
Tú rập đầu ngơ ngác đáp:
- Không hề có chuyện ấy!
Ông sai ném cái quạt xuống, sai Tú tự xem rồi nói:
- Rõ ràng là thơ của ngươi, sao dám nói dối là của Vương Thạnh?
Tú xem kỹ rồi thưa:
- Thơ quả do tôi làm, chữ thực không phải tôi viết.
Ông bảo:
- Kẻ nào đã viết thơ của ngươi thì ắt kẻ đó là bạn của ngươi. Ai lả người viết?
Tú đáp:
- Xem nét chữ chừng như Vương Tá ở Nghi Châu.
Ông sai nha dịch bắt giữ Vương Tá. Tá đến, ông cũng quát hỏi như đối với Tú. Tá khai rằng:
- Ấy là người buôn sắt ở Ìch Đô là Trương Thành khẩn cầu tôi viết và có nói Thạnh là anh họ ông ta.
Ông nói:
Thằng cướp đây rồi!
Cho bắt Thành đến, vừa tra hỏi hắn đã phải nhận ngay.
Trước đó, Thành trộm thấy Hà thị đẹp, muốn gợi tình nhưng sợ việc không xong, mới nghĩ cách mượn tên Ngô thì ắt mọi người đều tin, cho nên mới giả làm chiếc quạt của Ngô rồi cầm theo. Nếu việc thành thì tự nhận là mình, không thành thì gán cho Ngô, nhưng thực lòng không ngờ đến nỗi giết người. Hắn leo tường vào cưỡng bức người thiếu phụ. Thiếu phụ vì sống có một mình nên thường để sẵn dao tự vệ. Khi phát giác, túm lấy áo Thành rồi rút dao ngồi dậy. Thành sợ giật lấy dao, còn thiếu phụ thì cứ cố níu không cho thoát, lại kêu ầm lên. Thành càng cuống bèn đâm chết rồi vứt quạt bỏ đi.
Vụ án oan uổng ba năm trước chỉ một sớm mà rửa được oan, ai cũng khen ông sáng suốt như thần. Ngô lúc bấy giờ mới tỉnh ngộ “bên trong cát” là chữ Chu (3) 周 , nhưng rốt cuộc vẫn không hiểu vì sao ông biết là oan. Sau đó, một vị thân hào trong làng thừa dịp hỏi ông, ông cười mà rằng:
- Điều ấy dễ biết lắm. Đọc kỹ tờ cáo trạng thì Hà thị bị giết vào thượng tuần tháng tư. Đêm ấy mưa phùn, tiết trời còn lạnh, quạt là thứ không cần thiết, thủ phạm há vào lúc vội vàng cấp bách còn mang theo cho phiền lụy thêm sao? Đủ biết là nhằm giá họa vậy. Trước đây nhân lúc trú mưa ở Nam Quách, thấy bài thơ đề trên vách quán, khẩu khí tương tự bài thơ đề trên quạt, do đó cứ đồ chừng là chàng họ Lý, quả nhiên nhân đó mà rìm ra tên cướp thật.
Ai nghe chuyện cũng đều thán phục.


PHẠM TÚ CHÂU dịch

Chú thích
(1) Thanh Châu: một trong chín châu thời xưa ở TQ, nay thuộc tỉnh Liêu Ninh. Nhưng Thanh Châu cũng là tên một phủ của tỉnh Sơn Đông.
(2) Chu Nguyên Lượng: nhân vật có tên thật là Lượng Công, hiệu là Lịch Viên, người Tường Phù tỉnh Hà Nam, từng làm thị lang Hộ Bộ.
(3) “bên trong cát” chỉ họ của ông Nguyên Lượng 周
Liêu Trai Chí Dị
Dế Chọi
Đạo Sĩ
Thư Sinh Họ Diệp
Ðạo Sĩ Núi Lao
Thụy Vân
Vương Thành
Anh Ninh
Không đề
Hồng Ngọc
Bành Hải Thu
Bộ Da Vẽ
Xảo Nương
Ngũ Thu Nguyệt
Cừu Ðại Nương
Tiểu Thu
Thanh Phượng
Phòng Văn Thục
Công Tôn Hạ
Thạch Thanh Hư
Thanh Mai
Cô Gái Áo Xanh
Ðảo Tiên
Gái Thần
Thôi Mãnh
Liên Hương
Trương Hồng Tiệm
Cô Gái Nghĩa Hiệp
Ðại Nam
Thư Sinh Họ Ðổng
Nhan thị
LÀM RỂ THẦN NHÂN
VỢ CHỒNG TIÊN
LẤY VỢ MA
CÁT CÂN VÀ NGỌC BẢN
NÓI ÐÙA, TƯỞNG THỰC
THẦN HOA CÚC
LẤY NGƯỜI, MA SỐNG LẠI
THAY TIM, ÐỔI ÐẦU
VÂN THÚY TIÊN
CHỬ SINH
TẾ LIỄU
BÁO OÁN
Hằng Nương
Con Trai người lái buôn ( Cổ Nhi)
Cô Tú ( A Tú )
Cô Tư Họ Hồ ( Hồ Tứ Thư )
Công Tử Họ Vi ( Vi Công Tử )
Uông Sĩ Tú
Liên Tỏa
Hoa Cô Tử
HƯƠNG NGỌC
Tiên Ông Họ Thành
Tịch Phương Bình
Hoa Sen Mùa Lạnh
Vụ Án Bài Thơ
Mộng Thấy Chó Sói
CÔ TIÊM
BẠCH THU LUYỆN
Cô Gái Họ Mai
Trần Vân Thê
Mặc áo lá cây
Mê sách
Cởi truồng rượt ma
Mỹ Nhân Cứu Mạng
Kết duyên với ong
Thứ Cỏ Giết Người
Vạn Lý Tầm Phu
Một nhà đĩ chồn
Vợ Bé Là Chồn
Con Gái Nhà Trời
HỒ HAY ĐÙA
Chuyện Lạ Chim câu
Người Nuôi Rắn
Nước Dạ Xoa
Nàng Ba Hoa Sen
Ma Học Đàn
Lớp Học ma
GIẤC MỘNG VỢ HỒ
LÂM TỨ NƯƠNG
HỒ NHƯ THẦN
TẤM GƯƠNG HIỆN HÌNH
Nghĩa Khí Cải Hóa Hồn Ma
Duyên Tiên Âm Phủ
Cắt Thịt Vì Tình
Lên Chơi Trên Trời
Háo Sắc Lụy Mình
Tay áo làm mai
Báo Ứng Trước Mắt
Đào mả cô Canh
Tình NGhĩa Với Chim
Bà chúa Tây Hồ
Chuyện Ở Đảo Thần Tiên
Người Hóa Hổ
Vương Giả
Vụ Án Tình Si
Con Người Quốc Sắc
Cô Tân thứ mười bốn
Một Đêm Lấy Ma
Ba Ông Tiên
Đại Bợm
Tấm Gương Thu Hình
Gái Báo Thù Cha
Bức Họa Trên Tường
Hồ Gã Con
Mưa Tiền
Thuật Mồm
Kiếm Khách
Lấy Vợ Công Chúa
Thiên Cung
Giấc Mộng Đắc Chí
Người Học Trò Phượng Dương
Trộm Đào
Ba Ngày Làm Diêm Vương
Mối Tình Già
Xấu Người Đẹp Nết
Mũi Dao Kinh Kha
Hoá quạ, lấy vợ thần
Nam Nam Thành Thần
Trương Thành
Nối Giấc kê Vàng
Phiên Chợ Giữa Biển
Oan Nghiệt Trường Văn
Vợ Dữ Hơn Cọp
Người nhỏ
Liêm sĩ của kẻ làm quan
Lộc số
Quan trung thừa điều tra trộm
Quan Tề điều tra cướp
Thuốc cường dương
Giết sói, báo thù cha
Thần miếu
Định số
Bùa cờ bạc
Chồn đầu thai làm người
Ghen với nữ thần
Chồn cuối triều Minh
Khoẻ như hổ, nhanh như vượn
Gái chồn
Hồi sinh, khỏi bệnh tê liệt
Cướp đội lốt sư
Hóa chồn vì hiếu sắc
Thi làm Thành Hoàng
Để của cho con
Hổ trả ơn người
Làm bạn với chồn vô hình
Kim đan của ma chồn
Bảy chị em chồn
Thần thánh cũng ưa nịnh