Phần thứ ba mươi hai
Tác giả: Miyamoto Musashi
Lại nói về Musashi lưu lại nhà Takenouchi một thời gian rồi mới lễ tạ từ biệt cha con Hisamori rời khỏi thành Tsuyama, hỏi thăm đường đến đền thờ Hachiman tìm gặp cha con Shiratori. Nghe tin Musashi đến, Shiratori hoan hỉ ra đón, sau khi thi lễ buổi sơ kiến mới nói
- Lần trước vì sơ ý mà trúng gian kế của Shirakura Dengoemon, may nhờ lệnh ái Oguruma mới bảo toàn tính mệnh. Ơn cứu mạng của lệnh ái đối với tiểu sinh quyết chẳng bao giờ dám quên.
Rồi lễ phép thuật lại chuyện xưa. Shiratori nghe xong bảo
- Vốn chẳng phải chuyện gì to tát, xin ngài đừng để bụng. Ngài đến chơi thật quý hóa quá. Vậy xin cứ thư thả nơi đây một vài hôm.
Rồi tiếp đãi tử tế. Lạ lùng là Musashi không hề thấy bóng dáng Oguruma, người cứu mạng mình đâu. Nhưng vì mới đến nên không thể hỏi thăm ngay được nên đêm đó trong lòng áy náy bất an. Sáng hôm sau vẫn không thấy Oguruma đâu.
- Thưa tiên sinh, dám hỏi vì sao không thấy lệnh ái đâu. Chẳng hay là có chuyện gì ?
- Vâng, tiên sinh đã hỏi thăm. Vốn định nói cho ngài hay từ đầu nhưng vì buổi sơ kiến không tiện, Oguruma hiện đang lâm bệnh...
- Hả, lâm bệnh.... Vậy chẳng hay là bệnh trạng ra sao....
- Chuyện này.....
Shiratori Hyogo tỏ vẻ phân vân, dường như có điều gì khó nói. Suy nghĩ một hồi lâu mới nói
- Thực ra là, thưa tiên sinh Miyamoto, Oguruma ngày đêm tưởng nhớ về ngài nên đâm bệnh tương tư, gần đây lại tuyệt thực...
- Ahahaaha. Ngài lại nói đùa rồi. Ngài dạy thế cốt làm an lòng tiểu sinh có phải không.
Musashi nghe nói bật cười, trái lại Hyogo lại tỏ vẻ rất nghiêm túc.
- Không, đây quyết chẳng phải chuyện đùa. Trước khi tiên sinh đến võ đường Shirakura thì Oguruma đã được diện kiến tại quán trà dưới thành, đến khi ngài trúng gian kế của bọn Dengoemon và một mình đánh phá bọn chúng thì Oguruma cảm tâm, mong muốn trở thành thê tử của một anh hùng dũng sĩ như vậy...
- Thật không dám.
- Vì chuyện này mà Oguruma không quên được tiên sinh. Đến khi ngài gặp khổ nạn đã muốn theo ngài về đây để chữa trị thương tích nhưng dù sao đi nữa thì cũng là người giết chết dưỡng phụ nên không thể được, đành lòng chia tay. Oguruma giờ đây nó không còn thiết sống, lúc nào cũng khóc lóc khổ não mong được làm thê tử Miyamoto. Thưa tiên sinh, kẻ làm cha mẹ thì phái chiều theo con cái, đó là lẽ thường trong trời đất. Vẫn biết là quấy nhiễu ngài nhưng dám hỏi, ngài có thể lấy Ogurma làm thê tử không ?
Quả là câu chuyện bất ngờ. Trông dáng vẻ Shiratori chẳng có gì là đùa cợt cả. Musashi suy nghĩ hồi lâu mới nói
- Thưa tiên sinh, đa tạ hảo ý của ngài. Nhưng cái nghĩa này tiểu sinh xin từ chối.
- Hả, ngài không lấy Ogurma làm thê tử được sao ?
- Thưa tiên sinh, tiểu sinh vốn mang thân là kẻ tu hành võ nghệ lang bạt kỳ hồ, nay đây mai đó nên không thể dẫn theo thê tử.
- À quả nhiên là như vậy. Nhưng sau khi trở về không được sao ? Sau khi ngài đạt thành tựu thì sẽ quay lại Kumamoto đúng không, lúc đó chỉ cần ngài lưu lại đây, như vậy thì sao. Tuy chỉ là con gái một viên tư tế chẳng xứng với ngài nhưng xin ngài niệm tình mà nhận Oguruma cho. Chỉ cần một lời hứa của ngài....
Musashi nghĩ bụng Oguruma vốn có ơn nghĩa cứu mạng, lại ngày đêm thương nhớ mình nên cũng lấy làm vui, nhưng bản thân lại mang đại chí đại nguyện phải báo thù cho phụ thân. Địch thủ là Sasaki Ganryu dù gì cũng là danh nhân một phái kiếm, khi tìm được hắn không biết có hoàn thành tâm nguyện được không. Vạn nhất lại bị Ganryu giết chết thì làm liên lụy đến người thân. Vả lại thân mang thê tử thì tâm sẽ chùn, tinh thần không còn cương mãnh nên chẳng thể nào hoàn thành lời hứa với vong phụ. Nghĩ vậy nên mới nói
- Thưa tiên sinh, lời nói của ngài quả thật hợp tình hợp lý nhưng Musashi này không phải hạng người có thể mang thê tử. Xin ngài hiểu cho.
- Vậy là ngài không đoái hoài gì đến Oguruma.
- Musashi quyết chẳng dám có ý đó.
- Thế thì dập đầu cầu xin một lời hứa của ngài. Chỉ cần một lời thôi, chỉ cần biết rằng sẽ trở thành thê tử của ngài thì Oguruma sẽ vui mừng mà khỏi bệnh.
Musashi bị dồn vào thế khó xử, Shiratori nói ép mãi nên cũng khó thoái thác nên mới ước hẹn rồi lưu lại nhà Shiratori một thời gian.
Oguruma nghe tin Musashi đồng ý nhận mình làm thê tử thì vui mừng khôn xiết, bao nhiêu khổ não bệnh khí tan biến hết, ngài đêm hầu hạ bên cạnh Musashi. Musashi vốn chẳng phải người gỗ đá nên giao hẹn hôn ước, cùng Oguruma kết giao tình phu phụ. Nhưng vốn mang thân đi báo thù thì cho dù có thê tử đẹp cũng không thể lưu chân lâu dài được nên ủy thác Oguruma cho Shiratori rồi lên đường rời khỏi Tsuyama. Lúc này Oguruma đã biết hỷ sự và sau khi Musashi đi khỏi độ một tháng thì đến ngày khai hoa, sanh hạ một quý tử và đặt tên là Miyamoto Hachigoro. Thiên hạ thường nói danh nhân không có hai đời nhưng nhân vật Hachigoro này không phải như vậy. Hachigoro thừa hưởng dòng máu từ cha nên sau này cũng trở thành một thiên tài kiếm thuật. Vào những năm Kan Ei, khi Tướng Quân Tokugawa đời thứ ba là Iemitsu tổ chức cuộc ngự tiền thí võ, tập trung anh hùng hào kiệt khắp các nơi lại thì người ra ứng thí không phải là Musashi Masana mà là Hachigoro này. Nhưng đây là chuyện sau này, xin để dịp khác.
Musashi rời khỏi Tsuyama lần theo con đường Kaido được xây dựng trong thời Edo, hướng phía Đông thì đến Edo lúc bấy giờ là một chốn phồn hoa đô hội mới thành lập, nơi đóng của phủ Tướng Quân Tokugawa. Đến Edo tìm hết mọi ngõ ngách nhưng chẳng thấy tăm hơi Ganryu đâu cả nên mới rời Edo, theo con đường Tokaido về hướng Tây. Một thuyết khác nói rằng Musashi đi đi lại lại giữa Edo và Kyushu đến mười mấy lần và giao chiến với các tay kiếm cự phách hơn sáu mươi lần bất bại trong khoảng thời gian này. Như vậy thì cũng dễ hiểu rằng võ nghệ của Musashi đã thăng tiến đến mức nào khi lang bạt qua nhiều vùng này.