5 Truyện thật ngắn
Tác giả: Khuyết Danh
1 . Nó
Ba nó bỏ nó lúc nó còn đõ hỏn . Mẹ và ngọai nuôi nó trong nghèo khó .Dau khổ và cả hạnh phúc . được vài năm , cái đói nghèo cướp mất ngoại . Thiếu hơi bà nó ngằn ngặt khóc đêm. Mẹ chỉ ôm nó vào lòng, để tay lên ngực trái dỗ dành " Ngoại có đi đâu !Ngọai ở đây mà " .Vậy là nó nín . Rồi mẹ cũng theo bà . Hôm tang Mẹ , thấy dì khóc , nó bảo" Mẹ có đi đâu ! Mẹ ỡ đây mà " rồi lấy tay đặc lên ngực , chỗ trái tim . Nó dỗ thế mà Dì chẵng nín , lại ôm nó khóc to hơn .
2 . Vòng Cẫm Thạch .
Cha kễ , Cha ước ao tặng Mẹ chiếc vòng Cẫm Thạch . Tay mẹ trắng nõn nà đeo vòng cẫm thạch rất đẹp . Mổi khi Cha định mua , Mẹ tìm cách từ chối , lúc mua sữa , lúc sách vỡ , lúc tiền trường ...Dến lúc tay Mẹ sạm đen , Mẹ vẫn chưa một lần đeo . Chị em hùn tiền mua tặng Mẹ một chiếcthật đẹp . Mẹ cất kỹ , thỉnh thõang lại ngắm nghía cười " Mẹ già rồi , tay run lắm , chĩ nhìn thôi cũng thấy vui " Chị em không ai bão ai , nước mắt rưng rưng .
3 . Qùa sinh nhật .
Trong năm đứa con cũa Má , Chị nghèo nhất . Chồng mất sớm , con đang tuỗi ăn học Gần tới lễ thượng thọ 70 tuổi của Má , cả nhà hộp bàn xem nên chọn nhà hàng nào ,bao nhiêu bàn , mời bao nhiêu người . Chị lặng lẽ đến bên Má " Má ơi , má thèm gì , đễ con nấumá ăn " . Chưa tan tiệc Má xin phép về sớm vì mệt . Ai cũng chặc lưỡi "Sao Má chẵng ăn gì ? " Về nhà , mọi người tìm Má . Dưới bếp , Má đang ăn cơm vối tô canh chua lá mevà đĩa bống kho tiêu Chị mang đến .
4 . Con Nuôi .
Thầy giáo lớp 1 thảo luận với lớp về một bức hình chụp, có một cậu bé màu tóc khác mọi người trong gia đình . Một học sinh cho rằng cậu bé trong hình chính là con nuôi .Một cô bé nói " Mình biết tất cã về con nuôi đấy " . Một học sinh khác hỏi " Thế con nuôi là gì ? " Cô bé trã lời : Con nuôi nghĩa là mình lớn lên từ trong tim Mẹ mình chứ không phải tứ trong bụng ."
5 . Khóc
Vừa sinh ra đã vào trại mồ côi , trừ tiếng khóc chào đời , chồng tôi không hề khóc thêm lần nào nữa . Năm 20 tuổi , qua nhiều khó khăn Anh tìm được Mẹ , nhưng vì danh giá gia đình và hạnh phúc hiện tại , một lần nữa bà đành chối bõ con .. Anh nghạo nghễ ra đi , không rơi một giọt lệ . Hôm nay 40 tuổi , đọc tin Mẹ đăng báo tìm con , Anh chợt khóc . Hỏi tại sao khóc , Anh nói " Tội nghiệp Mẹ , 40 năm qua chắc Mẹ còn khỗ tâm hơn Anh ."