watch sexy videos at nza-vids!
Truyện LỠ MỐI TÌNH ĐẦU - tác giả Khuyết Danh Khuyết Danh

LỠ MỐI TÌNH ĐẦU

Tác giả: Khuyết Danh

Đêm đông giá lạnh, tuyết trắng xóa phủ đầy mặt đất. Rụt đầu trong chiếc áo khoác cổ lông, Vu Tùng lặng lẽ bước vào rạp chiếu phim. Tối nay, rạp chiếu bộ phim Lương Sơn Bá - Chúc Anh Đài. Bộ phim mà Vu Tùng háo hức đón xem. Trong rạp chỉ vỏn vẹn có bốn người, một đôi nam, nữ đang chụm đầu vào nhau rì rầm to nhỏ, có vẻ như họ chọn nơi này để tâm sự nhiều hơn là đến đây xem phim. Phim đang đến chỗ gay cấn nhất thì họ bỏ về. Trong rạp chỉ còn lại A Mĩ ngồi hàng ghế trước và Vu Tùng ngồi hàng ghế sau. Hai người đang lặng đi vì nỗi đớn đau của hai nhân vật trong phim. Khi đèn trong rạp bật sáng, màn bạc không còn lưu lại gì nữa, vậy mà A Mĩ và Vu Tùng vẫn ngồi đấy nghĩ ngợi, mãi cho tới lúc nhân viên làm vệ sinh của rạp nhắc khẽ, họ mới giật mình đứng dậy ra về.

Bên ngoài, tuyết vẫn không ngừng rơi. Hai người bần thần đứng nhìn những bông tuyết bay lượn trong không gian. Bỗng ánh mắt của họ gặp nhau. A Mĩ đột ngột hỏi Vu Tùng:

- Anh đang khóc hay sao đấy?

- Vu Tùng gật đầu rồi hai người nhìn nhau bật cười. Đây là tình tiết đầu tiên của một chuyện tình ngoài đời mà tôi đang kể. Chắc là do tình sử Lương Sơn Bá - Chúc Anh Đài đã làm Vu Tùng xúc động cho nên suốt đêm đó, Vu Tùng như chìm trong tình thơ ý họa. Trong tuyết rơi, gió thổi, ngọn đèn đường ngả màu vàng vỏ quýt chín thơm thơm, âm ấm, Vu Tùng lần đầu tiên cùng với một người con gái thả bộ trên đường phố. Họ chầm chậm bước đi như sợ hết mất đường. Hết con đường này còn có con đường nào nữa không? A Mĩ thỏ thẻ hỏi Vu Tùng:

- Hình như anh rất thích đi dạo trên đường phố có phải không?

Vu Tùng đáp:

- Đúng! Bởi vì đi dạo trên đường phố làm cho con người ta vô cùng thanh thản.

A Mĩ chợt hỏi:

- Nhưng trông anh như là có điều gì ưu tư lắm!

Vu Tùng nói:

- Ưu tư chính là một dạng cảm giác dễ chịu.

A Mĩ mỉm cười, nói:

- Anh lạ thật đấy!

Vu Tùng nói:

- Tôi tiễn cô về nhà nhé!

A Mĩ nói:

- Vâng! Anh đưa em về nhà nhé!

Hai người dù có bước chậm đến bao nhiêu thì cuối cùng ngôi nhà A Mĩ cũng đã hiện ra trước mắt. Vu Tùng nghĩ giấc mộng đẹp đêm nay với anh chắc là kết thúc và anh cất lời chào “Hẹn gặp lại”. Ngay lúc đó, A Mĩ bảo anh xòe bàn tay ra. Vu Tùng chìa tay cho A Mĩ. A Mĩ vội ghi vào lòng bàn tay Vu Tùng một dãy sáu chữ số và dặn anh:

- Anh nhớ gọi điện thoại cho em!

A Mĩ bỗng đổi cách xưng hô khiến cho Vu Tùng rất bồi hồi. Anh gật đầu và đứng lặng nhìn theo A Mĩ. Mãi tới lúc đèn tầng ba bật sáng, A Mĩ nhoài người ra ngoài cửa sổ vẫy tay, Vu Tùng mới trở gót ra về.

Vu Tùng nhớ A Mĩ quay quắt. Mấy lần anh nhấc điện thoại và ấn sáu số nhưng chẳng hiểu vì sao, anh lại vội dập máy. Những khi buồn chán, cô đơn, Vu Tùng lại đi dạo phố. Tuy không có chủ định nhưng chẳng hiểu sao điểm dừng của anh lại là nơi căn nhà đêm ấy. Anh ngước lên nhìn ô cửa sổ tầng ba nhưng ở đó cứ tối đen như mực. Cứ như thế, hai tuần lễ trôi qua, Vu Tùng lại đi đến rạp chiếu phim. Khi đến rạp, anh bỗng thấy A Mĩ đang đứng như chờ ai. Gặp anh, cô nói giọng đầy trách móc:

- Anh quên em rồi sao?

Vu Tùng lắc đầu hỏi:

- Cô đang đứng đợi ai?

A Mĩ đáp:

- Em đợi anh!

A Mĩ đã ba lần tới đây, mỗi lần đều mua hai tấm vé và mong ngóng Vu Tùng trở lại nhưng đều không thấy. Vu Tùng nghe A Mĩ kể thế, anh thốt lên:

- Cho anh xin lỗi. Anh có lỗi với em nhiều lắm!

Mối tình đầu đến với Vu Tùng tự nhiên, đơn sơ là vậy mà nó cứ khiến cho anh lúng túng, rụt rè. A Mĩ hỏi:

Anh đã có bạn gái chưa?

Vu Tùng càng trở nên lúng túng.

Cô nói:

- Em thích cái rụt rè, lúng túng của anh. Anh cũng giống như Lương Sơn Bá “ngốc nghếch” mà lại thật đáng yêu.

Nghe A Mĩ tâm tình, Vu Tùng thầm cảm ơn thượng đế đã ban cho anh một nàng Chúc Anh Đài, người con gái mà anh thầm mong ước.

Từ đó, họ thường xuyên cùng nhau đi xem phim và lần nào, Vu Tùng cũng đưa A Mĩ về đến nhà. Thế rồi đêm ấy, một đêm trọng đại đối với Vu Tùng. Khi anh sắp nói lời “Hẹn gặp lại” thì A Mĩ tự nhiên gọi mỗi tên “Tùng” rồi ôm ghì lấy anh và thổn thức:

- Hôn Mĩ đi anh!

Thế là họ trao cho nhau những nụ hôn cháy bỏng.

A Mĩ sung sướng như đứa trẻ chạy lên tầng ba, bật đèn và nhoài người ra ngoài cửa sổ vẫy tay gọi to: “Anh Tùng”. Lúc này Vu Tùng mới như tỉnh giấc mơ, đó là một bước ngoặt trong đời anh.

Nhưng khi A Mĩ ngỏ lời muốn đến chơi nhà Vu Tùng thì Vu Tùng chối từ và anh cũng không nói rõ nguyên nhân vì sao lại như vậy. A Mĩ rất giận Vu Tùng. Từ đó, mỗi lần chia tay, cô không còn nhoài người ra ngoài cửa sổ và gọi tên anh nữa. Vu Tùng nghĩ mình là một người nghèo, nhà nào có ra hồn nhà, dù anh có phấn đấu cả đời thì anh vẫn chỉ là một người nghèo khổ. A Mĩ càng yêu thương anh bao nhiêu thì anh càng lo lắng bấy nhiêu. Anh nghĩ: “Liệu tình yêu của anh và A Mĩ có kết cục bi thảm như Lương Sơn Bá - Chúc Anh Đài không?!”.

Giữa lúc Vu Tùng đang rơi vào tình trạng đứng giữa ngã ba đường thì bạn bè rủ anh cùng đi Tây Tạng tìm đường đổi đời. Ngày chia tay với A Mĩ, anh vẫn không đủ dũng cảm thổ lộ nỗi lòng mình với cô. Anh định bụng sau này trở về, anh sẽ nói rõ cho A Mĩ hiểu tất cả sự việc. A Mĩ tặng anh một chiếc túi nhỏ xinh xinh và nói sẽ có lúc anh cần đến nó. Vu Tùng cảm thấy rất mãn nguyện khi có kỉ vật này. Anh hứa sẽ giữ gìn nó trinh nguyên không hề mở nắp.

Từ Tây Tạng trở về, Vu Tùng tự nhủ: “Nhất định mình sẽ đốn ngã cây tình yêu mà mình và A Mĩ đã vun xới bấy lâu nay”. Anh gọi điện thoại cho A Mĩ đúng có một lần và nói với A Mĩ: “Tôi không còn yêu cô nữa!” Rồi cúp máy. Tuy thế, Vu Tùng cũng rất đau đớn. Anh tới rạp chiếu phim. Nhân viên ở đây kể rằng: “Mỗi lần đến đây, cô ấy đều mua hai chiếc vé rồi đứng đợi ngoài thềm cho đến lúc chuông reo mới bước vào rạp. Phim hết, cô ấy vẫn ngồi tư lự. Đêm nào cũng vậy, mãi đến khi nhân viên của rạp đến nhắc nhở, cô ấy mới ra về”.

Tôi đau lòng nhìn Vu Tùng và nói:

- Khuya rồi. Về đi thôi!

Vu Tùng ngồi trên xe lăn, hai tay cứ mải miết mân mê cái túi nhỏ xinh xinh chưa hề mở nắp. Trên đường từ Tây Tạng về, không may, Vu Tùng bị tai nạn giao thông. Thấy tôi có vẻ buồn, Vu Tùng bảo tôi: “Cậu không phải băn khoăn gì cả. Cho dù không mù, què đi nữa thì mình cũng vẫn chia tay với A Mĩ. Lý do thật đơn giản là mình nghèo!”. Tôi nói nhỏ: “Vu Tùng ơi! Không ngờ cậu lại là một thằng cố chấp đến thế! Cậu đã không hiểu hoặc cố tình không hiểu một cô gái có trái tim như A Mĩ rồi…!”.

Các tác phẩm khác của Khuyết Danh

Kinh Thiên Đạo và Thế Đạo

Tế Điên Hòa Thượng

TAM TẠNG SA MÔN PHẬT ĐÀ BA LY

Sự tích Phật A Di Đà và bảy vị Bồ Tát

Huyền Thoại Mạn Đà La

Yên-tử cư-sĩ -Trần Đại-Sỹ

Tô Hiến Thành

Tiểu Thu

Những phụ nữ nổi tiếng đứng đầu các nhà nước trong lịch sử thế giới

Nguyễn Du (1766-1820)

Hồng Khắc Kim Mai Nữ Sĩ

Vai diễn cuối cùng

Trái tim hoàn hảo

Tôi không thể

Tôi đã bắt đầu biết... nói dối

Tình yêu

Tình thương không lời

Thông Điệp

Tha thứ mãi mãi

Quy luật hạt giống

Phần quan trọng nhất

Những hòn đá cuội

Ngôn ngữ tình yêu

Nếu và thì...

Nếu lần đầu tiên bạn nhìn thấy ánh sáng là năm bạn 16 tuổi

Một cuộc đua tài

Một Chuyện Tình

Một câu chuyện cảm động

Mẹ lạnh lắm phải không?

Hạnh phúc vô biên

Giá trị thật của cuộc sống

Giá trị

Gánh xiếc

Gai của hoa hồng

Đừng chần chừ

Đưa những con sao biển về nhà

Điều tôi muốn biết

Điều đó rồi cũng qua đi

CON GÁI, CON TRAI VÀ CON NGỰA TRẮNG

Chuyện người thương binh

Chiếc đàn Piano màu gụ đỏ

Chiếc băng gạc cho trái tim vỡ

Câu chuyện cho những ai đã là vợ chồng

Câu chuyện bát mì

Cà phê muối

Búp bê khoai tây

Bức tranh đẹp nhất

Bãi đậu xe ngày Tết

Ba chúc con đủ

Anh có giúp tôi?

Tên trộm

Một vụ bắt cóc

Cảm hứng của bác thợ cạo

Trường Sinh Bất Tử

Trường Học Toàn Là Ma

Tình Oan Nghiệp Báo

Sự Báo Thù Của Các Sinh Vật Lửa

Đẹp duyên cầm sắc

Canh Bạc

Bóng ma trên tầng cao

Bùa Ngãi Ở San Jose

Bánh Cốm

Tìm hiểu TCP/IP

Giáo trình C++

Truyện Xiển Bột

Truyện Cười Dân Gian Việt Nam

Trạng Quỳnh

Trạng Lợn

Short - Sweet - Science - Secret

Năm Khỉ(2004) và tổng thống Bush

Con.... gì thật là rắc rối ??...

Chuyện Không Tưởng

Bố mất tích trước ngày khai giảng của con

Bí quyết !

Ba Giai - Tú Xuất

Vạn Huê Lầu diễn nghĩa

Tục Tái Sanh Duyên

Triệu Phi Yến trong cung nhà Hán

Tiết Đinh San chinh Tây

Tam Hạ Nam Đường

Nhạc Phi Diễn Nghĩa

Mưu trí thời Tùy Đường

Bao Thanh Thiên – Thất Hiệp Ngũ Nghĩa

Vũ trụ thuở sơ khai

Tú Uyên

Từ Đạo Hạnh

Truyền thuyết về Hoa Hồng

Tìm mẹ

Thần Đình Lập

Thần ái tình và nàng Tâm Linh

Sự tích sông Tô Lịch

Sự tích Ngũ Hành Sơn

Sự tích hoa Quỳnh và hoa Mẫu Đơn

Sự tích hoa phượng

Sự tích hoa Phong Lan

Sự tích hoa Mộc Lan

Sự tích hoa Hướng Dương

Sự tích Hoa hồng

Sự tích hoa Hải Đường

Sự Tích Giáng Sinh

Sự tích đèo Phật tử

Sự tích con sư tử

Sự tích cây huyết dụ trước

Sự Tích các nữ thần Việt nam

Những truyện cổ tích Thế Giới

Nhân sâm

Nguồn gốc sinh tử

Người Tiều Phu Hóa Nai

Một đồng tiền vàng

Lọ Nước Thần

Lâm Sanh Xuân Nương

Hoa Trinh Nữ

Hoa Thủy Tiên

Hà Ô Lôi

Đôi Ngỗng

Đoàn Thượng

Cường Bạo Ðánh Thiên Lôi

Công Chúa Thủy Cung

Công Chúa Hoa Hồng

Con Chó Biết Nói

Con Chim Gõ Kiến

Cô Đào Giết Giặc

Cố Bu

Chử Đồng Tử

Chú Cuội ngồi gốc cây đa

Chồng xấu, chồng đẹp

Chiếc cầu phúc đức

Chiếc áo tàng hình

Cây tre trăm mắt

Cây Chổi Yêu Tinh

Bốn Bà Vợ Của Nhà Vua

Bạch Diện Thư Sinh

Bà Đế

Ba Bà Hoàng Hậu

Ăn Trộm Dạy Con

Câu chuyện chia muỗm

Việt Kiều hồi hương

LÀM SAO TÔI BIẾT KINH THÁNH LÀ CHÂN LÝ?

Biện chứng của tự do

Al Capone

Vận rủi, vận may

Túi gạo của Mẹ

Tôi là ai

Tiếng cười trong đêm khuya

Thằng bé cu li

Sự tích cái chổi

Sợi dây

Pinôkiô

Nhất quỉ nhì ma

Nhà Ma

Nhà họ Đường đả hổ

Người mẹ kế

Người hùng bất hạnh

Người học trò cũ của thầy Thân

Người bắt rắn cuối cùng

Mối tình trên Net

Mẹ Tôi

Ma nhập

Lời nói muộn màng

Lấy Chồng Thi Sĩ

Hồn trinh nữ

Hóa Thân Hiện Hồn

Hai Mưa Nắng

Đánh cá ngựa

Đấng cứu thế

Con Chim Sẻ

Cô lái xe xinh đẹp

Cô gái và bông hồng

Chùa Một Cột

Cây, Lá và Gió

Vạn Lưu Quy Tông

TÀN CHI TUYỆT THỦ

NHƯ LAI THẦN CHƯỞNG

Hoạt Sát

Chân Kinh Cửu Cửu

Căn nhà ngài thẩm phán

Bụi Vàng

Bốn anh tài

Ba thằng xích lô

Bá Nha, Tử Kỳ

Truyện Thơ Quan Âm Thị Kính

Buổi Tàn Thu

5 Truyện thật ngắn