watch sexy videos at nza-vids!
Truyện Mắt Mèo-Chương 31 - tác giả Sái Tuấn Sái Tuấn

Sái Tuấn

Chương 31

Tác giả: Sái Tuấn

Giữa đêm khuya.
Vũ Nhi nhẹ nhàng nhìn Đồng Niên, từ lúc về nhà đến giờ, anh cứ ngủ liên miên, vẫn với một tư thế, không ăn uống gì cả, thậm chí đến nước cũng không uống. Ánh đèn dìu dịu soi sáng khuôn mặt anh, bỗng nhiên Vũ Nhi phát hiện ra, nước mắt từ dưới mi mắt anh đang từ từ chuyển động. Cô biết, khi ngủ mà chảy nước mắt thì có nghĩa là đang mơ, nếu như lúc này mà cô gọi anh dậy, thì anh sẽ nhớ hết được giấc mơ của anh. Không hiểu Đồng Niên đang mơ cái gì? Vũ Nhi lại ngẩng đầu lên, nhìn vào khe hở trên trần nhà, cô không dám tưởng tượng giấc mơ của Đồng Niên lúc này nữa. Bỗng nhiên, Đồng Niên mở mắt.
“Đồng Niên, cuối cùng anh cũng dậy, anh mơ thấy gì thế?” Vũ Nhi thì thầm hỏi nhẹ bên tai anh.
Đồng Niên nhìn cô thờ ơ, rồi với giọng khản đặc, anh nói từng chữ một: “Anh không mơ.”
Không, rõ ràng vừa rồi anh ấy đã mơ, Vũ Nhi tự nói thầm với mình, cô có thể khẳng định, nhưng cô không muốn truy hỏi anh nữa, có lẽ anh đã mệt rồi.
“Đói.”
Từ cổ họng Đồng Niên phát ra một âm tiết, giọng nói trầm đặc này khiến cho Vũ Nhi có một cảm giác như một bàn tay thò ra từ giếng sâu. Vũ Nhi vội hỏi anh: “Anh đói rồi à? Đúng, là em không tốt, đáng nhẽ ngay từ đầu em phải nghĩ ra, anh đã nhịn đói một ngày rồi. Đồng Niên, anh chịu khó đợi một lát, em sẽ lên ngay.”
Vũ Nhi vội vàng ra khỏi phòng, chạy qua hành lang và cầu thang tối om, lấy từ tủ lạnh ra một nồi cơm và một ít thức ăn. Cô mang lên phòng ngủ cơm, thức ăn và bát đũa để trước mặt Đồng Niên. Đồng Niên vừa bê bát cơm lên thì và luôn, hầu như anh không gắp thức ăn, Vũ Nhi hỏi anh có cần hâm nóng thức ăn không, Đồng Niên không trả lời cô, Vũ Nhi nghĩ có thể do trời oi bức, nên anh thích ăn thức ăn nguội. Chỉ trong chớp mắt, Đồng Niên đã ăn hết một bát cơm, Vũ Nhi lại nghe thấy anh nói: “Đói.”

Vũ Nhi vội vàng xới thêm cho anh một bát cơm, rất nhanh, Đồng Niên lại ăn hết, anh vẫn không ăn thức ăn, chỉ ăn cơm không, Vũ Nhi đoán có lẽ anh đói lắm, có khi anh phải ăn cho đủ ba bữa của ngày hôm qua. Tiếp đó, lại bát thứ ba, lần này, Vũ Nhi chỉ xới nửa bát, vì trong nồi đã hết cơm. Từ trước đến nay, chưa bao giờ cô thấy Đồng Niên ăn nhiều cơm như thế, làm sao mà dạ dày của Đồng Niên lại chứa được một lượng cơm nhiều đến như vậy? Cô lo lắng hỏi anh: “Đồng Niên, anh sao thế? Anh bị đau dạ dày à?”


Đồng Niên ngẩng đầu lên, mắt anh đờ đẫn nhìn cô, sau đó lắc lắc đầu, ăn nốt miếng cơm cuối cùng. Bát của anh sạch bong, không còn dính một hạt cơm. Chờ Vũ Nhi thu dọn xong bát đũa, khi cô quay lại phòng, cô thấy anh lại đang nằm trên giường. Vũ Nhi bỗng nhớ ra việc La Tư đến chơi, rồi cô vội tìm danh thiếp của La Tư, nói vào bên tai anh: “Đồng Niên, tối qua một mình em ở nhà, La Tư, bạn hồi nhỏ của anh đã đến tìm anh, chị ấy đưa em tấm danh thiếp, bảo đưa lại cho anh.”



Nói xong, cô để tấm danh thiếp vào tay Đồng Niên, Đồng Niên vẫn chưa ngủ, anh cầm lấy tấm danh thiếp, rồi để vào túi áo ngực.



“Đồng Niên, cả đêm qua em đã chờ anh, em nghĩ là anh đã ra ngoài, không ngờ được rằng anh lại ở trên tầng ba. Nói cho em biết, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì, những vết máu đó là của ai?”



Vũ Nhi thao thao bất tuyệt bên tai Đồng Niên, cô không quan tâm là Đồng Niên có nghe hay không, nhưng cô vẫn nói. Thà cô kể cho Đồng Niên nghe, còn hơn là cô tự nói một mình, bây giờ, cô không cần anh phải nghe, mà chỉ cần anh trả lời. Nước mắt cô không cầm được lại trào ra, cô lại nhỏ nhẹ nói, dường như là cầu xin: “Xin anh đừng rời xa em, em rất sợ, em thực sự rất sợ, anh nhất định phải bình phục, anh sẽ trở lại là Đồng Niên như trước đây, mãi mãi là như thế. Khi em phát hiện ra anh nằm bất động trên căn phòng tầng ba đó, cả người anh toàn là máu, anh có biết là em sợ đến thế nào không? Em sợ là em sẽ mất anh mãi mãi.”



Rồi cô nghe thấy tiếng ngáy của anh. Vũ Nhi không còn cách nào đành lắc đầu, cô cuộn tròn người nằm cạnh Đồng Niên rồi ngủ thiếp đi.
Mắt Mèo
Nội dung
Phần Dẫn
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương Cuối