watch sexy videos at nza-vids!
Truyện Mắt Mèo-Chương 47 - tác giả Sái Tuấn Sái Tuấn

Sái Tuấn

Chương 47

Tác giả: Sái Tuấn

Diệp Tiêu nhìn thấy Vũ Nhi lao ra khỏi phòng tranh ở tầng 3 của ngôi nhà đen. Anh cầm kính viễn vọng, ngồi ở một góc bên bậu cửa sổ, thận trọng quan sát nhất cử nhất động trong ngôi nhà đen đối diện. Từ vị trí này, anh có thể nhìn thấy mọi việc xảy ra trong ngôi nhà đen qua cửa sổ để ngỏ ở tầng ba của ngôi nhà đen, chỉ có những bức tranh đó, bởi vì không trực diện với cửa sổ, nên có chút ánh sáng phản quang, không nhìn được rõ.



Anh đã ở đây theo dõi ba đêm liền, nhưng đáng tiếc là ngoài việc phát hiện ra tối nào Đồng Niên cũng lên tầng ba ngủ thì chẳng thu hoạch được gì. Điều khiến anh ngại ngùng hơn là sáng sớm ngày hôm kia, anh còn tận mắt chứng kiến chuyện riêng tư nhất của Đồng Niên và Vũ Nhi, mặc dù anh đã nhắm mắt lại, nhưng vẫn nhìn thấy mọi bộ phận trên thân thể Vũ Nhi.

Buổi sáng sớm hôm đó, anh bỗng cảm thấy mình có tội, anh nhớ đến Tuyết Nhi, anh đã hứa với Tuyết Nhi nhất định phải bảo vệ em gái của cô, thế mà giờ đây, anh lại trở thành một kẻ nhìn trộm thân thể Vũ Nhi, thế nên anh cảm thấy có lỗi với Tuyết Nhi.



Diệp Tiêu chợt cảm thấy những việc mình làm ở đây có gì đó thật bẩn thỉu, dù anh đã báo cáo với lãnh đạo, đồng thời được sự chấp thuận của lãnh đạo mới đến đây canh phòng theo dõi ngôi nhà đen, bởi vì anh tin chắc vụ tự sát của Thành Thiên Vũ một năm trước có quan hệ mật thiết với ngôi nhà đen. Thế nên, anh bắt buộc phải dùng đến phương án này sao? Anh không chỉ theo dõi ngôi nhà đen đối diện, mà cả hai con người sinh sống trong ngôi nhà, anh theo dõi từng nhất cử nhất động của đôi nam nữ, thậm chí cả chuyện riêng tư nhất cũng bị anh tận mắt chứng kiến.



Trong lúc đang suy nghĩ vẩn vơ, điện thoại di động của anh chợt vang lên.

“Alo, anh Diệp Tiêu à?” Giọng nói của Vũ Nhi vang lên.

“Anh đây, có chuyện gì vậy em?” Anh lập tức nhìn về hướng tầng hai của ngôi nhà đen, nhưng không nhìn thấy Vũ Nhi, anh đoán chắc là Vũ Nhi đang gọi điện thoại ở tầng trệt, một ý nghĩ bỗng lướt qua đầu anh. Lẽ nào Vũ Nhi đã phát hiện ra mình.



Nhưng anh đã nhanh chóng loại bỏ khả năng này, Vũ Nhi nói trong điện thoại: “Anh Diệp Tiêu, anh đang ở đâu?”



Diệp Tiêu suy nghĩ một lát rồi nói: “Anh đang ở đảo Sùng Minh, có chuyện gì không em?”

“Sùng Minh, xa quá, vậy thì thôi. Em chỉ, em chỉ định nói chuyện với anh thôi mà.”

“Đã xảy ra chuyện gì vậy? Nếu em cần, anh sẽ đến ngay.”

“Không, không cần đâu anh ạ.”

“Vũ Nhi, em đừng sợ, hãy tin anh, anh luôn bảo vệ em” Diệp Tiêu nhìn ngôi nhà đen đối diện và nói.

“Cám ơn anh, tạm biệt anh.” Vũ Nhi gác máy.



Mấy phút sau, Diệp Tiêu nhìn thấy Vũ Nhi bước vào thư phòng ở tầng hai. Trông bộ dạng cô hết sức cảnh giác, tỉ mỉ quan sát tất cả mọi thứ trong phòng, đặc biệt là cái bàn viết. Hình như cô không phát hiện ra điều gì, sau đó ngồi xuống bàn. Mặt cô bỗng chuyển hướng ra phía ngoài cửa sổ, nhìn đúng hướng của Diệp Tiêu, Diệp Tiêu vội vàng trốn vào bức tường cạnh cửa sổ.



Vài phút trôi qua, lúc Diệp Tiêu thò đầu ra ngoài bệ cửa sổ nhìn về phía ngôi nhà đen, phát hiện ra Vũ Nhi đã ngủ gục dưới bàn viết trong thư phòng tầng hai.



Mái tóc Vũ Nhi xõa ra, phủ lên bàn viết.



Bất giác, Diệp Tiêu có cảm giác muốn được vuốt ve mái tóc của Vũ Nhi.
Mắt Mèo
Nội dung
Phần Dẫn
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Chương 71
Chương 72
Chương 73
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81
Chương 82
Chương 83
Chương 84
Chương Cuối