watch sexy videos at nza-vids!
Truyện Cậu bé lắm chuyện-Chương 22 - tác giả André Chedid André Chedid

André Chedid

Chương 22

Tác giả: André Chedid

Năm ấy, Omar-Jo vừa tròn tám tuổi.
Buổi tối hôm đó, nó ngồi trên đất xem ti vi và nhất định không chịu đi ngủ cho dù Annette đã nói rất nhiều.
Hơn một giờ nay, những loạt đại bác vẫn cứ bắn liên tiếp. Cho dù đâu đó vẫn còn những cuộc tấn công lẻ tẻ thì cuộc đình chiến hão huyền vẫn kéo dài và cuộc sống đang dần dần trở lại bình thường.

Tiếng rít của những quả pháo nghe rõ hơn. Chiến tranh lại bắt đầu ư? Omar và Annette thì thầm và tìm tay nhau. Họ nhìn thấy các nhà xung quanh vẫn mở cửa. Nhưng chỗ ở của họ dễ bị đánh hơn những nơi khác. Họ thực sự lo lắng. Để tìm cảm giác an toàn, họ nói chuyện với nhau, gọi điện thoại đến những nhà gần đó và cố gắng không làm cho thằng bé sợ.
- Đến giờ đi ngủ rồi, Omar-Jo.
Thằng bé vẫn không nói gì. Nó vặn tiếng to hơn nữa. Dướn đầu về phía trước, nó chăm chú xem vô tuyến và cố gắng tách mình ra khỏi âm thanh của đạn pháo và cũng để phản đối lại mệnh lệnh của mẹ nó.
Tiếng rít của súng rocet, tiếng ầm ầm của những loạt đại bác nghe càng rõ hơn. Lúc này, họ mong sao có được những lời khuyên hoặc tìm được một hầm trú ẩn nào đó vì căn nhà của họ không phải là nơi tránh đạn.
- Hãy để con xem vô tuyến! Hãy để con được yên! Omar-Jo hét lên.
Nó trườn trên đất đến sát màn hình.

Vẫn bình tĩnh như vậy, Omar đi về phía con. Anh nhấc nó dậy, bế nó sang phòng bên. Thằng bé giãy giụa tức tối.
Đặt con nằm sấp xuống giường, anh cho nó một trận đòn.
Thằng bé vô cùng sửng sốt thấy cha nó xử sự như vậy. Nó quay ra trân trân nhìn mẹ nó cũng đang ngơ ngác đứng dựa vào cánh cửa.
- Đây là lần đầu tiên cũng là lần cuối cùng bố đánh con. - Omar nói và bế nó lên đùi. Chúng ta không thể sống buông thả mình được. Con hãy nhớ rằng, con cần phải lớn nhanh hơn những đứa trẻ khác, Omar-Jo ạ.
Anh siết nó vào lòng. Thằng bé lại cảm nhận được cái cảm giác ram ráp mỗi khi cha hôn nó. Annette cũng lại gần, cô đưa tay lên vuốt tóc con.
- Sẽ không có chuyện gì xảy ra với chúng ta đâu. Không có gì hết! Cô nói.
- Đúng, không có gì hết! Omar nhắc lại.
- Không có gì, không có gì. Con đừng lo lắng con trai yêu quý của mẹ.

Những loạt súng cối bắn phá liên hồi trong đêm đã bắt đầu lắng xuống.
Cậu bé lắm chuyện
Lời của tác giả
Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37