watch sexy videos at nza-vids!
Truyện Những bài học từ người mẹ-BÂY GIỜ NÓ ĐÃ LÀ CHIẾC LÁ - tác giả Joan Aho Ryan Joan Aho Ryan

Joan Aho Ryan

BÂY GIỜ NÓ ĐÃ LÀ CHIẾC LÁ

Tác giả: Joan Aho Ryan

Trí tưởng tượng quan trọng hơn kiến thức.
Albert Einstein



Chúng tôi chạy quanh chân mẹ như những con chuột nhỏ. Mẹ nói: “Đủ rồi mấy đứa! Đã đến lúc thu dọn đồ.” Những tiếng ré lên vui vẻ lại reo vang khi chúng tôi di chuyển chiếc ghế nệm. “Ô, mẹ ơi, đồng sáu xu kìa… đồng ba xu nữa nè… được chín xu rồi.”
“Được rồi, bây giờ di chuyển cái ghế lớn.”
Mỗi lần thấy một đồng xu, bọn trẻ lại cười vui vẻ.
Tiền ở đâu ra vậy? Chuyện là trong căn nhà nhỏ của chúng tôi ở Ferryden, một làng làm nghề câu cá bên bờ đông Scotlen, khí đốt được điều khiển bằng một dụng cụ cần phải chèn bằng đồng xu hoặc đồng cắc. Khoảng hai ba tháng gì đó, người đưa gas sẽ đến làm sạch dụng cụ này và trả đồng xu lại cho mẹ. Bà ngay lập tức quăng đồng xu xuống sàn nhà và chúng ở đó cho đến khi mẹ hết tiền.
Sau khi đồ đạc được dọn xong, chúng tôi đếm tiền. Mẹ bảo chị Nan và anh George: “Những việc cần làm trước là xuống tiệm bánh mua sáu cái bánh Pháp để tổ chức tiệc trà. Rồi chúng ta sẽ quyết định làm gì với số tiền còn lại sau.” Chúng tôi ăn mấy cái bánh nhỏ. Mỗi cái có màu khác nhau và đều phủ lớp đường trên mặt. Mẹ được để dành riêng một phần.
Chúng tôi học hỏi nhiều điều từ mẹ, một góa phụ một mình nuôi con bằng số tiền nghỉ hưu sau thời gian phục vụ quân đội. Bà làm mọi việc kể cả may vá đồ cho người ta, và bà luôn vui vẻ khi làm những việc này.
Vào mùa đông ảm đạm ở Ferryden, ngày tàn rất nhanh, mới 4 giờ chiều trời đã tối. Chúng tôi làm bài tập ở nhà và ăn tối, thường là súp hay khoai tây luộc có phết bơ. Mẹ thường dùng cam Java làm món tráng miệng, nó to như quả bưởi. Bà không biết gì về vitamin C nhưng bà biết nó giúp chúng tôi kháng cảm. Thỉnh thoảng bánh bông lan hay bánh nhân táo cũng được dùng làm món tráng miệng.
Sau đó chúng tôi tập trung dưới bếp quanh một chiếc bàn, có nhiều giấy và một hộp sơn, tất cả có tám màu và một bàn chải. Mẹ dạy chúng tôi vẽ, sơn các bông hoa và cách quét cọ trên tấm giấy. Tôi nhớ một tối nọ, đứa em gái trông có vẻ không vui. Mẹ hỏi: “Có chuyện gì vậy, con yêu?”
Nó trả lời: “Một cánh hoa trông như chiếc lá.” Đứa em tôi khóc vì cánh hoa nó vẽ trông chẳng giống cánh hoa. Mẹ bảo: “Để xem! Ô! Đúng rồi, sơn nó màu xanh đi. Bây giờ nó đã là chiếc lá rồi đó!”



Margo Marshall-Olmstead
Những bài học từ người mẹ
Chắc chắn bạn sẽ yêu thích tuyển tập này.
LỜI MỞ ĐẦU
NGÀY CÔNG TỐT LÀNH
BÁNH CÂY ĐẠI HOÀNG
BÀ SMITH, MẸ TÔI
VẾT THƯƠNG VÔ HÌNH
KHO BÁU BÉ NHỎ
KHI KHÔNG THỂ NÓI, TRẺ CON HY VỌNG MÓN QUÀ SẼ NÓI HỘ CHÚNG
THIÊN THẦN DƯỚI TRẦN GIAN
NGƯỜI PHỤ NỮ TÔI THÁN PHỤC
MỘT NGÀY TỒI TỆ CỦA MẸ
MỘT NGÀY TỒI TỆ CỦA MẸ
MẸ NHỮNG NGƯỜI NỔI TIẾNG
HÃY LÀ NGƯỜI PHỤ NỮ
HÃY LÀ NGƯỜI CON NGOAN
ÁNH ĐÈN QUANH ĐÂY
SỰ GIÚP ĐỠ NHỎ CỦA MẸ
MÔN ĐÁNH GÔN CỦA MẸ
THỜI CƠ CỦA CON ĐANG ĐẾN
KHI BỐ MẸ NÓI LỜI XIN LỖI
MÓN QUÀ CỦA MẸ
TÌNH BẠN CAO QUÝ
KÝ ỨC VỀ MINNIE
ĐƯỜNG ĐẾN VÙNG ĐẤT THÁNH AILEN
HAI BÔNG HỒNG
THẾ GIỚI TỐI TĂM CỦA MẸ
LỜI KHUYÊN CỦA MẸ: HÃY TỎ RA LẠNH LÙNG
BÂY GIỜ NÓ ĐÃ LÀ CHIẾC LÁ
BÀI HỌC CUỐI CÙNG
XA NHÀ
CON VẸT
THÙNG RÁC TÁI SỬ DỤNG CỦA MẸ
NGƯỜI LẠ
THÔNG ĐIỆP TỪ THIÊN ĐÀNG
CÂY CHỔI BIẾT NHẢY
VỆT ĐỎ MẢNH
SÁCH DẠY NẤU ĂN CỦA MẸ
ĐỨA TRẺ CÓ QUYỀN CẦN NGƯỜI MẸ TỐT
TÌNH YÊU CỦA MẸ
LỜI CẦU NGUYỆN CHÂN THÀNH
NGƯỜI MẸ CÓ TÀI CHỮA BỆNH
ĐẾN KHI CÁI CHẾT CHIA RẼ CHÚNG TA
NGƯỜI MẸ GIỎI NẤU NƯỚNG
CÔNG THỨC CỦA CUỘC SỐNG
“CON TRAI TÔI LÀ BÁC SĨ”
BÀI HỌC TỪ JUDI
MABEL
TỐT NGHIỆP
NHỮNG NGÀY HỌC NHẢY
LÁ THƯ GỬI KRIS
TIẾNG GỌI CỦA CHÚA
JESSI
NHỮNG CÁI NÚT MÀU HỔ PHÁCH
THUẦN HÓA DOROTHY
TỤC NGỮ VÀ LỜI CẦU NGUYỆN