watch sexy videos at nza-vids!
Truyện Tinh Thần Biến -Tập 2-Chương 17 - tác giả Ngã Cật Tây Hồng Thị Ngã Cật Tây Hồng Thị

Ngã Cật Tây Hồng Thị

Chương 17

Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị

Tần Vũ nín thở nhìn Ốc Lam ở đằng xa, bàn tay phải vẫn đang lưu động hắc quang trên bề ngoài của da của Ốc Lam dần dần chạm vào dịch thể bích lục, chỉ là hữu thủ của Ốc Lam bỗng run rẩy.

“Nhất Nguyên Trọng Thuỷ này ngay cả Ốc Lam cũng không thể chịu nổi sao?” Tần Vũ trong lòng lo lắng.

Hữu thủ của Ốc Lam nhẹ run, lát sau lại rụt ngay lại như chớp.

Thân hình liên động, Ốc Lam bỗng tới bên Tần Vũ.

“Sao rồi? Ốc Lam?” Tần Vũ trong lòng có dự cảm không tốt, sắc mặt của Ốc Lam có chút nghiêm túc, mà lúc này cơ thịt trên tay phải của Ốc Lam đã bắt đầu đông cứng và tái đi.

Mục quang của Ốc Lam vẫn chăm chú vào hàn đàm lục sắc ở đằng xa, nói thầm: “Tần Vũ, ta dám khẳng định, bích lục sắc thuỷ đàm này không phải là Nhất Nguyên Trọng Thuỷ đơn giản.”

“Có chuyện gì vậy?” Tần Vũ hoàn toàn không biết gì về những chuyện vừa xảy ra, bản thân hắn cũng chỉ nhìn thấy tay phải của Ốc Lam khi đưa tay ra thì ngừng lại giây lát.

Ốc Lam cười, nhìn về phía Tần Vũ: “Tần Vũ lúc nãy khi ta cho tay vào Nhất Nguyên Trọng Thủy, cảm thấy dưới đáy thuỷ đàm Nhất Nguyên Trọng Thủy có một vật thần bí.”

“Vật thần bí?” Tần Vũ nghi hoặc nhìn Ốc Lam.

“Đúng, nếu chỉ là Nhất Nguyên Trọng Thủy, hai tay ta có thể chịu đựng được, nhưng lúc nãy lúc vừa thò vào trong, một hàn khí lăng lệ tới cực điểm đã xâm nhập vào hữu thủ của ta, uy lực của hàn khí đó đã vượt xa Nhất Nguyên Trọng Thủy, thứ phát ra hàn khí lăng lệ có lẽ là một vật thần bí nằm dưới đáy đầm, bây giờ tay phải của ta đã bị thương.” Ốc Lam tự cười.

Tần Vũ lắc đầu bất lực nói: “Xem ra thứ này không thuộc về ta, ta cũng không thể cưỡng cầu.”

“Không.” Ốc Lam cười nói, “không cần từ bỏ, ngươi có khả năng có được thứ này.”

“Nói nghe xem.” Tần Vũ mắt sáng rỡ.

Ốc Lam nói tường tận: “Lúc nãy khi tôi đưa tay vào mới khẳng định một chuyện, cho dù là một thượng phẩm thần khí cũng không chịu đựng nổi, cho nên muốn dùng tay chịu lạnh mà lấy Nhất Nguyên Trọng Thuỷ và thứ dưới hàn đàm là căn bản không thể. Cho nên chỉ có một cách…dựa vào không gian tàng trữ.

“Huynh nói…Khương Lan giới?” Tần Vũ chau mày.

Ốc Lam gật đầu cười: “Tần Vũ, huynh nghĩ xem, thứ này cứ tồn tại ở đây, mà tam đại quân chủ của Ám tinh giới căn bản không lấy nó đi, rất hiển nhiên…tam đại quân chủ của ám tinh giới cũng không thể nào vào được hàn đàm, mà giới chỉ tàng trữ thông thường, cho dù là thần khí tàng trữ, ngay cả Nhất Nguyên Trọng Thuỷ cũng không chịu đựng nổi, đừng nói tới thứ bên trong đó.”

Khương Lan giới không phải cũng là thần khí không gian sao?” Tần Vũ nghi hoặc nói.

Ốc Lam cười : “Thần khí, huynh cũng quá xem thường Khương Lan giới rồi.”

Tần Vũ mắt sáng lên: “Ốc Lam, lời này của huynh nghĩa là”

“Bây giờ nói với huynh cũng vô ích, đợi sau khi huynh vào thần giới thì sẽ biết. Thần khí? Huynh tưởng tượng xem bảo vật thừa kế của Long tộc, của Bằng tộc, cái nào mà không lợi hại hơn thượng phẩm thần khí chứ? Khương Lan giới này, cũng là bảo vật quý giá nhất mà ta từng nhìn thấy từ lúc sinh ra tới giờ.” Ốc Lam cảm thán nói.

Tần Vũ không hỏi nhiều nữa.

Hắn biết Ốc Lam không muốn nói, nếu muốn nói thì tự nhiên đã nói rồi.

Huynh có thể coi Khương Lan giới như một không gian, đây không phải là một không gian không có chút sinh khí như giới chỉ trữ vật, đây là một không gian, là một không gian gần như một không gian vũ trụ, tuy vẫn chưa cao cấp như không gian vũ trụ, nhưng cũng gần tới rồi, chỉ cần huynh có thể tới gần hàn đàm, là có thể dùng Khương Lan giới, trực tiếp thu hàn đàm này vào trong Khương Lan giới.” Ốc Lam khẳng định nói.

Tần Vũ suy nghĩ trong giây lát.

Sau đó nhìn Ốc Lam nói: “Vậy muốn tới gần hàn đàm, cần phải đạt được thực lực nào?”

“Thực lực gì? Khi thân thể tu luyện tới giống như thượng phẩm thần khí thì có thể rồi.” Ốc Lam cười nhạt nói, “nhưng ở tiên ma yêu giới, đoán chắc loại bảo vật này huynh cũng không thể lợi dụng được.”

Tần Vũ không nghĩ nhiều như vậy.

Tại tiên ma yêu giới, dù sao thì tới nay người có thể đánh bại hắn cũng không nhiều. Mục tiêu của hắn chính là thần giới. Dù sao Lập nhi ở thần giới…ngay cả năng lực của Lan thúc, cũng chỉ đảm bảo cho Lập nhi không bị ép buộc, có thể tưởng tượng ra khó khăn của mình khi ở thần giới.

Thân phận, thực lực, địa vị, vô luận ở giới nào đều rất quan trọng, trải qua bao nhiêu năm tu luyện như vậy, Tần Vũ đương nhiên hiểu rất thấu đáo. Hắn chưa bao giờ cho rằng, tới được thần giới, cha của Lập Nhi sẽ gả Lập Nhi cho mình, tất cả đều phải tự mình nỗ lực!

“Thượng phẩm thần khí phải không? Biết rồi.” Tần Vũ cười nói với Ốc Lam. “Ốc Lam, cảm ơn huynh, tôi sẽ đưa huynh vào Khương Lan giới.”

Ốc Lam mỉm cười gật đầu: “Chịu khó nỗ lực đi, Tần Vũ. Ta khuyên huynh…tốt nhất đừng có quen hoạt động dưới áp lực lớn thế này.”

“Ốc Lam, lời này của huynh là ý gì?”Tần Vũ bất giác cảm thấy mê hoặc trước lời khuyên của Ốc Lam.

“Ai dà, trọng lực của ám tinh này thật sự khó chịu, Tần Vũ, để ta về Khương Lan giới đi.” Ốc Lam lại chuyển đề tài, trong lòng Tần Vũ đành bất lực, hắn hiểu Ốc Lam không muốn nói nhiều, sau một ý niệm của Tần Vũ, Ốc Lam đã biến mất trong ám tinh.

***

“Hãy tu luyện cho tốt trên ám tinh đi, tu luyện thành công thì đi Mê thần điện một chuyến.” Tần Vũ trong tâm thầm dự tính, phàm là những thứ có giúp ích cho bản thân khi ở thần giới, Tần Vũ đều sẽ đi giành lấy.

Tần Vũ nhìn xung quanh, cảm nhận được hàn lãnh thấu xương, nhẹ gật đầu: “Điều kiện ở đây vừa thích hợp với việc tu luyện, cái lạnh, trọng lực.”

Sau đó Tần Vũ bắt đầu chạy bộ.

Không phải đi bộ nữa mà là chạy bộ.

Nhãn thần của Tần Vũ kiên định, hai chân bấm xuống, mỗi một bước như đập vỡ mặt đất. Tần Vũ cứ chạy quanh bích lục sắc dịch thể hàn đàm, lấy hàn đàm làm trung tâm chạy quanh trong vòng hơn ba trăm dặm.

Chỗ này chính là giới hạn mà hắn chịu được, dưới tình trạng cực hạn của thân thể, sinh mệnh nguyên lực không ngừng dung hoà vào cơ bắp của Tần Vũ, làm cho cơ bắp Tần Vũ quen với lực hút ở đây.

Chạy bộ, đơn giản nhất là chạy bộ.

Tần Vũ cứ cố chạy như vậy ba năm!

Dưới sự giúp đỡ của sinh mệnh nguyên lực, tiến bộ của ba năm chạy bộ quả thật rất lớn, tốc độ hiện nay đã nhanh hơn xưa nhiều, chỉ là cho dù như thế…Tần Vũ cũng chỉ có thể tiến gần hàn đàm mười thước.

“Bây giờ lại chạy thôi.” Tần Vũ cảm nhận cơ bắp đã tiến bộ không ít.

Tần Vũ mục quang hướng xuống dưới đất.

Dưới cái lạnh khủng khiếp này, mặt đất ám tinh ở đây sớm đã bị nứt vỡ, nứt thành từng khúc dài. Tần Vũ dùng hai tay đập mạnh ở đầu một sợi dài nhất.

Nhưng Tần Vũ chấn kinh phát hiện bản thân căn bản không thể cắt ra.

“Vật chất này cũng cứng rắn quá.” Tần Vũ trong tay đột ngột xuất hiện trung phẩm thần khí Phá Thiên, thần khí Phá Thiên vô luận thế nào cũng cứng hơn độ cứng ở vật chất của ám tinh này, đồng thời lại rất sắc bén.

Tần Vũ dùng lực cắt ra, hao phí một sức lực lớn cuối cùng cũng cắt được, vật đó chỉ có rộng một ngón tay, dày một ngón tay, có thể gọi là côn, mảnh như vậy, Tần Vũ vẫn phải dùng thần khí sắc bén mới có thể cắt đứt.

Đây là một thứ màu hồng ám dài ba thốn dày độ ngón tay.

Hai tay Tần Vũ muốn lấy nó lên.

Nhưng mặc cho Tần Vũ hao phí sức lực thế nào, cũng không thể nhặt nó, thậm chí ngay cả di động cũng không thể. Tần Vũ căn bản không biết, cái khúc ám hồng này cho dù là ở tinh cầu bình thường, trọng lượng cũng không thể vượt qua núi cao, nhưng có thể tồn tại trong sức hút của ám tinh, mật độ của nó đoán định được.

Mà nơi có sức hút khủng bố như ám tinh, trọng lực có thể hơn Tần Vũ cả mười vạn lần. Tuy trông có vẻ nhỏ bé, nhưng Tần Vũ làm sao mà di động được?

“Vậy mình làm sao nâng lên đây? “ Tần Vũ giở khóc giở cười.

Sau đó nhìn thần khí Phá Thiên trong tay mình, một chút trọng lượng cũng không có.

“Trọng lực cấm chế!” Tần Vũ đánh mạnh vào đầu mình. “Sao mình lại quên trọng lực cấm chế nhỉ?” Nói rồi, liền dùng hai tay bố trí trọng lực cấm chế, chỉ là đã tăng thêm ba thành trọng lực.

Mật pháp trọng lực cấm chế này, dường như người Ám tinh giới nào cũng biết, lúc Tần Vũ sưu hồn Húc Tông cũng biết một chút cơ bản về trọng lực cấm chế này.

“Thực sự đủ nặng rồi, mà mới có ba thành.” Tần Vũ chỉ cảm thấy cả người nặng hơn, dường như muốn đứng lên cũng là một gánh nặng, Tần Vũ đột nhiên bật cười.

Hắn đang nghĩ tới lúc còn bé.

Lúc nhỏ, hắn cũng mang vật nặng để chạy khắp nơi rèn luyện thân thể.

So với lúc còn nhỏ, bây giờ dưới chân hắn không phải là sơn đạo của Đông Lam Sơn, mà là thập tứ tinh đế cấp ám tinh của Ám tinh giới.

Lúc còn nhỏ, vật nặng trên thân hắn là đá, nhưng bây giờ Tần Vũ lại phải dựa vào trọng lực cấm chế của Ám tinh giới. Tuy chỉ là ba thành thể trọng, nhưng dưới sức hút của ám tinh, lại vượt xa cả trăm lần Đông Lam Sơn.

Tiếng bước chân vang lên.

Tần Vũ kiên định tiếp tục chạy.

Cứ chạy, cứ chạy, trên mặt Tần Vũ trái lại luôn cười điềm tĩnh. Trong ý thức mơ hồ, Tần Vũ dường như cảm thấy ám tinh dưới chân trở thành sơn đạo của Đông Lam Sơn năm xưa. Sau lưng hắn như vang lên một giọng nói quen thuộc “nhanh lên, nhanh nữa lên.”

Giọng nói đó chính là giọng của người thầy đầu tiên của hắn Triệu Vân.

Tần Vũ không ngừng chạy. Mồ hôi không ngừng toát ra, nhưng lại bị sức hút khủng khiếp đó làm cho biến mất trong chớp mắt. Tần Vũ còn nhớ, trước khi bước vào thập tứ tinh đế cấp ám tinh, miếng ngọc giản mà Chí Kiều trưởng lão đã cho hắn có một hàng chữ “trên ám tinh không được sử dụng truyền tấn linh châu, vì dưới lực hút khủng khiếp này, nó sẽ bị phá huỷ.”

Ngay cả kiếm tiên khôi lỗi của Tần Vũ cũng bị hút ép xuống đất, lực hút có thể dễ dàng tưởng tượng được. Mồ hôi ngay cả tư cách tồn tại cũng không có.

Cứ chạy từng bước.

Nhãn thần của Tần Vũ kiên định vô bì.

……

Một trăm năm sau!

Trọng lực cấm chế trên người Tần Vũ đã tăng thêm bốn lần thể trọng, Tần Vũ vẫn chạy như cũ, nhãn thần luôn kiên định.

Cứ chạy miết trong một trăm năm tròn, kỳ thực ở áp lực này, chỉ cần có thể đứng được, thân thể đã không ngừng chuyển biến rồi. Vậy mà Tần Vũ cứ chạy lâu như thế, mỗi cơ bắp trên thân thể đều được tiến hoá nhanh chóng dưới sự trợ giúp của sinh mệnh nguyên lực.

Tu luyện một trăm năm tròn.

“Tới nay cơ bắp của ta có lẽ đã đạt tới thập ngũ tinh đế cấp ám tinh.” Tần Vũ mấy ngày nay đều có thể cảm thấy gân cốt của mình cũng bắt đầu dần dần biến đổi, hiển nhiên, cơ bắp hiện nay đã đạt tới mức độ của gân cốt rồi.

Nhìn lại những khúc dài trên mặt đất.

“Thứ này nặng kinh khủng, có thể mang được tới Ám tinh giới, cũng là để bọn Tiểu Đồng xem xem.” Tần Vũ dùng thần khí Phá Thiên cắt ra ba khúc màu hồng sậm, tuy không có cách gì dùng tay nhấc lên, nhưng vẫn có thể thu nó vào Khương Lan giới.

Tâm ý thoáng động, Tần Vũ thu ba khúc màu hồng sậm đó vào Khương Lan giới.

Quay đầu lại nhìn hàn đàm dịch thể bích lục sắc ở đằng xa: “chỉ có đạt được thập thất tinh đế cấp mới có thể lấy được.” Tần Vũ chạy về phía tinh tế truyền tống trận.

Lần này Tần Vũ đã gỡ bỏ trọng lực cấm chế, tốc độ chạy của vẫn rất nhanh.

Chỉ có nửa ngày, Tần Vũ đã chạy tới vị trí của tinh tế truyền tống trận, cách đó không xa, Tần Vũ còn nhìn thấy Mãnh Long đang đi bộ từ xa, hiển nhiên một trăm năm tu luyện, cũng làm cho Mãnh Long có thể dần dần đi bộ được.

Mãnh Long chạy tới Tần Vũ với một tốc độ không thể tin được.

“Mãnh Long.” Tần Vũ cười chào hỏi.

Mãnh Long ấp a ấp úng chỉ Tần Vũ nói với vẻ không thể tin được: “Huynh, huynh đã tu luyện thành công rồi?” Cần phải biết càng tu luyện về sau càng khó, bản thân Mãnh Long đã tu luyện với tốc độ rất nhanh rồi.

Nhưng Mãnh Long đã đặt ra kế hoạch là trong vòng một trăm năm là có thể đứng lên và đi bộ được, một vạn năm thì có thể chạy bộ bình thường, mười vạn năm có thể thêm gấp đôi thể trọng vẫn có thể chạy bộ, trăm vạn năm có thể tăng gấp ba lần thể trọng mà vẫn có thể chạy bộ.

Hắn có kế hoạch trăm năm, nhưng Tần Vũ thì sao? Mới có bao lâu?

Hắn chấn kinh thế nào, hắn thậm chí cảm thấy đầu óc đều choáng váng.

Tần Vũ gật đầu cười: “Đúng, ta thành công rồi, ta nghĩ ta có thể bước vào thập ngũ tinh đế cấp ám tinh rồi.” Tăng thêm ba lần thể trọng có thể chạy bộ bình thường thì coi là thành công, nhưng Tần Vũ bây giờ có thể mang bốn lần thể trọng nữa rồi.

“Làm sao có thể? Sao huynh có thể nhanh như thế?” Mãnh Long không thể tiếp nhận được.

Tần Vũ biết bản thân tốc độ tu luyện có chút khủng bố, liền cười nói: ”Có thể tư chất của ta tốt, Mãnh Long, ta đi trước đây.” Tần Vũ không nói nhiều nữa, chạy thẳng tới truyền tống trận.

Tinh tế truyền tống trận này được chế tạo đặc biệt, hơn nữa không cần nguyên linh thạch cung cấp năng lượng, mà dùng năng lượng tiềm tàng trong người của tu luyện giả, dù sao nguyên linh thạch cũng không thể tồn tại được ở ám tinh.

Kim chi lực tiềm tàng, cả tinh tế truyền tống trận sáng lên.

Hơn trăm năm, cơ bắp của Tần Vũ hoàn toàn đạt tới thập ngũ tinh đế cấp ám tinh, thậm chí có thể còn cao hơn.

Nhìn thấy Tần Vũ biến mất, Mãnh Long vẫn cảm thấy đầu óc choáng váng: “Làm sao có thể? Ta tận mắt nhìn thấy hắn lúc bắt đầu cơ bắp không thể chịu được áp lực mà. Lẽ nào…lúc mới bắt đầu là ngụy trang sao? Không đúng, hắn ngụy trang với ta để làm gì?” Mãnh Long nghĩ kiểu gì cũng không hiểu, Lưu Tinh này tại sao tu luyện nhanh như vậy.

***

Thí luyện thánh tinh, tam thập lục thí luyện tinh cầu trung chuyển tinh cầu, truyền tống trận thập tứ tinh đế cấp sáng lên, thu hút sự chú ý của mọi người.

“Lưu Tinh đại nhân, xin chào.” Chí Kiều trưởng lão mỉm cười với Tần Vũ, “Đại nhân đã thí luyện thành công chưa?”

Tần Vũ trong lòng bất lực.

Hắn biết nếu bản thân từng ám tinh tu luyện tiếp tục như vậy, tốc độ kinh nhân đó khẳng định sẽ làm người ta run sợ.

“Thôi đi, mặc kệ người khác nghĩ gì, cứ để họ cho rằng mình là thiên tài đi.” Tần Vũ cuối cùng chỉ có thể quyết định như vậy, hắn gật đầu với Chí Kiều trưởng lão, “đúng.”

“Lưu Tinh đại nhân, xin hãy đợi một chút. Tôi chuẩn bị lệnh bài Thập tứ tinh đế.” Chí Kiều trưởng lão cười nói.
Tinh Thần Biến -Tập 2
Quyển 12 Tần Vũ - Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Chương 48
Chương 49
Chương 50
Chương 51
Chương 52
Chương 53
Chương 54
Chương 55
Chương 56
Chương 57
Chương 58
Chương 59
Chương 60
Chương 61
Chương 62
Chương 63
Chương 64
Chương 65
Chương 66
Chương 67
Chương 68
Chương 69
Chương 70
Quyển 13 - Ba Huynh Đệ Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29
Chương 30
Chương 31
Chương 32
Chương 33
Chương 34
Chương 35
Chương 36
Chương 37
Chương 38
Chương 39
Chương 40
Chương 41
Chương 42
Chương 43
Chương 44
Chương 45
Chương 46
Chương 47
Quyển 14: Tân Đích Quân Chủ - Chương 1
Chương 2
Chương 3
Chương 4
Chương 5
Chương 6
Chương 7
Chương 8
Chương 9
Chương 10
Chương 11
Chương 12
Chương 13
Chương 14
Chương 15
Chương 16
Chương 17
Chương 18
Chương 19
Chương 20
Chương 21
Chương 22
Chương 23
Chương 24
Chương 25
Chương 26
Chương 27
Chương 28
Chương 29